Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

CHƯƠNG 134

Xuống lầu, Tống Hân Nghiên nhìn con đường trước mặt, sau khi mờ mịt một chốc, cô mới gọi điện thoại cho giáo sư Dương.

“Cô ơi, bây giờ còn có thể trọ ở trường không ạ?”

Nhà cô ở ngay đây, lúc học đại học, thi nghiên cứu sinh cô đều chưa từng trọ ở trường.

Giáo sư Dương kinh ngạc hỏi: “Sao lại đột nhiên muốn trọ ở trường? Hân Nghiên, có phải em gặp chuyện gì khó khăn không?”

“Không ạ.” Tống Hân Nghiên vội đáp.

Chuyện giữa cô và Tưởng Tử Hàn không có mấy người biết, mục đích kết hôn với Tưởng Tử Hàn vốn không đơn thuần nên cô càng không có mặt mũi nào để cô giáo phải lo lắng.

“Em muốn nhanh chóng đưa thí nghiệm đi vào quỹ đạo, khoảng thời gian này ở trọ trong trường sẽ tiện hơn.”

Quả nhiên giáo sư Dương không nghi ngờ nữa: “Ngày mai cô sẽ hỏi giúp em, nếu có sẽ xin giúp em một phòng.”

Tống Hân Nghiên cảm ơn bà, sau đó tìm một khách sạn gần trường ở.

Cô vừa vào thang máy liền có hai người đàn ông uống say bí tỉ cũng đi vào.

Hai người đó nghiêng đông ngã tây, vừa nhìn thấy Tống Hân Nghiên, đôi mắt đã sáng bừng.

“Hầy, cô công chúa xinh đẹp này đến đây khi nào đấy?”

“Cô em, bao nhiêu tiền một đêm?”

Mùi cồn tràn ngập trong thang máy.

Một người đàn ông trong đó còn háo sắc thò tay về phía Tống Hân Nghiên.

Tống Hân Nghiên kéo hành lý lùi về phía sau.

Hai người đàn ông đó mượn rượu làm càn, cười khà khà nói: “Hầy, lại còn giả bộ ngây thơ… sinh viên đúng không? Sinh viên các cô bây giờ đều rất chơi bời! Khà khà…”

Càng thêm suồng sã.

Từ hôm qua tới giờ Tống Hân Nghiên chưa chợp mắt được chút nào, vừa tự trách vừa oan ức, giờ khắc này lại bị chọc cho một bụng tức.

Một người đàn ông giơ bàn tay như giò heo ra, cô không thể nhịn được nữa, đẩy ra rồi giáng thẳng cho một bạt tai.

“Bốp!”

Âm thanh giòn tan vang lên trong thang máy.

Hai con ma men sửng sốt trong nháy mắt, sau đó lửa giận ngập trời.

“Bà mẹ nó, con khốn này, mày dám đánh tao!”

Hai người tức đỏ cả mắt, một trái một phải xông tới.

Vừa lúc thang máy xuống tới tầng trệt.

“Ting!”

Cửa mở ra.

Hai người đàn ông một tên kéo Tống Hân Nghiên, một tiên bịt miệng cô, kéo cô vào trong.

Tống Hân Nghiên hoảng sợ giãy dụa, bên ngoài đúng lúc có người đi ngang qua, cô giãy dụa cầu cứu.

Người đàn ông đi ngang qua dừng chân, nhìn thấy tình cảnh bên trong thì sắc mặt lập tức lạnh xuống, anh ta đi tới bắt lấy bả vai một người trong đó, dùng sức kéo ra, sau đó đấm vào bụng tên đó một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK