Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 273

Anh đặt tay lên chốt cửa: “Anh bị điên? Tống Hân Nghiên, chẳng lẽ em không nên nhìn lại mình ư?”

Anh lấy di động ra, mở video mà mình nhận được lúc chiều cho Tống Hân Nghiên xem.

Bối cảnh video là một quán cà phê.

Không biết Tống Hân Nghiên và Tống Dương Minh đang nói chuyện gì, một người nở nụ cười xinh đẹp, một người thì hệt như gã đàn ông si tình.

Tống Dương Minh nắm tay cô, không biết nói gì.

Tống Hân Nghiên xấu hổ cụp mắt vội vàng rút tay về, tránh đi, không dám nhìn thẳng người đàn ông đối diện.

Video không có âm thanh, rõ ràng là anh em bình thường gặp nhau, nhưng lúc này trông cứ như có tình cảm mờ ám gì đó vậy.

Một đoạn video phát xong, tự động chuyển sang video tiếp theo.

Cũng là cô và Tống Dương Minh.

Không biết Tống Dương Minh đã nói gì đó mà Tống Hân Nghiên cảm động đến mức vành mắt đỏ hoe.

Tiếp theo là một đoạn ghi âm.

Người đầu tiên lên tiếng là Tống Dương Minh: “Tôi không ngại chờ em ấy ly hôn.”

Ngay sau đó, Tống Mỹ Như hỏi: “Nếu nó không ly hôn thì sao?”

“Vậy tôi sẽ bảo vệ em ấy cả đời.”

Tống Hân Nghiên nghe xong lập tức khiếp sợ.

Cô không xa lạ gì với hình ảnh trong video, đúng là cảnh cô và Tống Dương Minh gặp mặt lần gần đây nhất.

Nhưng đoạn đối thoại này…

Mặt Tống Hân Nghiên biến sắc liên tục, video không có gì để giải thích, nhưng còn đoạn ghi âm…

Cô vội vàng nói: “Đoạn ghi âm này cắt đầu bỏ đuôi, hơn nữa chắc chắn lúc đó anh em đang nói đùa, chúng em là anh em, anh ấy…”

Cô giải thích đến một nửa mới đột nhiên phản ứng lại, tràn ngập tức giận: “Tưởng Tử Hàn, anh cho người theo dõi quay lén em à?”

“Tống Hân Nghiên, em ngốc thật hay coi anh là đồ ngu thế?”

Sắc mặt Tưởng Tử Hàn tái mét, anh không giải thích mà hỏi ngược lại: “Em coi Tống Dương Minh là anh em, nhưng em dám đảm bảo anh ta thật sự coi em là anh em không?”

Anh em mà em gái hôn biết ơn một cái thôi là mặt đã đỏ lựng lên ngay như thế à?

Anh em mà lại đi nắm tay đối phương thâm tình như thế à?

Anh em mà nói muốn cưới cô? Kết hôn rồi cũng không sao, có thể chờ cô ly hôn?

Tống Hân Nghiên bỗng chốc không thể phản bác lại.

Cô vô thức siết chặt tay, ngước mắt bình tĩnh nhìn Tưởng Tử Hàn: “Thế cuối cùng anh muốn nói gì? Cho dù anh em có suy nghĩ gì khác thì đó cũng là chuyện của anh ấy, còn em không hề có! Trong lòng em, chúng em mãi mãi chỉ là anh em thôi! Còn nữa, đừng có làm mấy trò hèn hạ cho người theo dõi chụp lén em nữa. Cho dù trên danh nghĩa anh là chồng em, nhưng anh cũng không có cái quyền đó!”

Lửa giận hừng hực thiêu đốt trong đôi mắt trong veo: “Bây giờ chúng ta không thích hợp tiếp tục ở cạnh nhau nữa, vẫn nên tách ra để hai người bình tĩnh lại thì hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK