Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 164

Tưởng Tử Hàn suy nghĩ một chút rồi cắn răng nói: “Chờ đã, cửu tộc!”

Cố Vũ Tùng: “…”

Anh ta đè lại trái tim bé bỏng nhỏ yếu bất lực đang đập thình thịch: “… Tôi sẽ đi ngay!”

Cố Vũ Tùng rất sợ Tưởng Tử Hàn lại thêm điều kiện, xoay người bỏ chạy.

Ôi mẹ ơi, anh Hàn bây giờ đáng sợ quá vậy!

Trước tiên đi điều tra xem cửu tộc là cửu tộc nào đã…

Tưởng Tử Hàn đến phòng bệnh thăm Tống Hân Nghiên.

Sắc mặt của cô gái nhỏ đang ngủ mê man trắng bệch, chân mày khó chịu nhíu chặt, giấc ngủ không hề an ổn.

Tưởng Tử Hàn thấy thế thì cau mày, gọi Chúc Minh Đức tới: “Tôi bảo cậu chuẩn bị cho cô ấy một cái xe, cậu chuẩn bị xe vớ vẩn kiểu gì thế, sao khả năng chống va chạm kém thế hả?”

Chúc Minh Đức: “…”

Cố Vũ Tùng vừa dặn dò cấp dưới xong, chuẩn bị bước vào bèn lặng lẽ buông tay nắm cửa ra, cảm thấy vô cùng đồng cảm với Chúc Minh Đức.

Chậc!

Trời thì phải mưa, con gái thì phải lập gia đình, người uống say thì sẽ đâm lung tung, cũng có phải là chơi xe điện đụng đâu, ai mà tránh được?

Chẳng lẽ sau này ra ngoài thì phải lái xe tăng à?

Anh Hàn của anh ta đúng là bạo chúa mà!

Lúc Tống Hân Nghiên tỉnh lại, Tưởng Tử Hàn đang ngồi bên giường bệnh của cô ngó nghiêng.

Thấy cô mở mắt, anh vội vã đứng dậy.

Rõ ràng vẻ mặt rất quan tâm, nhưng miệng lại không ngừng quở trách: “Từng nhìn thấy người ngu, nhưng chưa thấy ai ngu như cô, rốt cuộc có biết lái xe không thế hả? Chạy xe 40km/h trong nội thành mà cũng bị đâm, cô còn thể ngu hơn được nữa không?”

Đầu óc Tống Hân Nghiên đang vô cùng choáng váng, trước mắt như có một đống ngôi sao nhỏ đang bay múa.

Nhớ lại tình hình khi vụ tai nạn xe xảy ra, đến giờ cô vẫn thấy sợ.

Cô thều thào nói: “Lái xe nhiều năm như vậy rồi mà chưa từng thấy cú đâm nào liều mạng như thế.”

Dứt khoát đâm thẳng về phía cô, căn bản không hề do dự.

Tưởng Tử Hàn nghe ra được chút manh mối, nhíu mày: “Kết quả điều tra là người kia uống rượu còn lái xe, kẻ đó trước đây cũng từng có tiền án về tội lái xe sau khi uống rượu.”

Tống Hân Nghiên yếu ớt đáp một tiếng, bỗng trừng to mắt: “Đúng rồi, Minh Trúc đâu? Đón về chưa?”

Tưởng Tử Hàn lấy bông thấm nước chấm lên bờ môi khô khốc của cô: “Trong nhà có tài xế, có người giúp việc, cô không cần phải lo lắng cho con bé. Chẳng phải vẫn chưa viết xong luận văn tốt nghiệp à? Nếu có thời gian, chẳng thà suy nghĩ cho luận văn tốt nghiệp của cô đi, không người ta lại bảo mẹ kế của Minh Trúc còn không tốt nghiệp nổi đại học.”

Là đào tạo sau đại học được chưa!

Đã tốt nghiệp đại học từ lâu rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK