Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 258

Nhiều hơn cả vẫn là mắng Tống Hân Nghiên, bảo cô xin lỗi.

Người xem càng lúc càng đông.

Đủ loại bình luận xôn xao.

“Đây chính là thiên kim đạo văn của nhà họ Tống đấy à? Sao bây giờ những kẻ có tiền đều vô sỉ thế nhỉ.”

“Không biết xấu hổ, trong nhà đã có tiền như vậy rồi còn đi giành suất tốt nghiệp với chúng ta. Quan trọng là tranh thì cứ tranh đi, nhưng có cần dùng cách thức trơ tráo như vậy không? Bây giờ làm hại việc bảo vệ luận án tốt nghiệp của mọi người đều trở nên cực kỳ nghiêm ngặt.”

“Có gì lạ đâu, tôi nghe nói cô ta còn công khai cướp anh rể trong lễ đính hôn của chị gái cơ mà. Còn bị mẹ ruột cho người ném ra khỏi khách sạn.”

“…”

Dư luận càng lúc càng gay gắt, Tống Mỹ Như và Tô Vũ Trúc nhìn nhau, đắc ý cười.

Tại lối vào trung tâm thương mại.

Lệ Anh Vũ mặc âu phục, đi giày da bước vào cùng trợ lý.

Anh ta cầm điện thoại, đeo tai nghe Bluetooth, đang gọi video với người nào đó. Ánh mắt tùy ý liếc qua liền phát hiện ồn ào ở bên này.

“Tống Hân Nghiên?”

Lệ Anh Vũ dừng chân, khóe môi hơi nhếch lên, nói với người trong điện thoại: “Thật trùng hợp, để tôi cho cậu xem cô gái tôi vừa nhắc với cậu trước đó nhé.”

Dứt lời, gót chân anh ta xoay chuyển, đi về phía đám đông đang tụ tập.

Suốt cả quá trình, Tống Hân Nghiên vẫn chưa nói một câu nào.

Đám người mắng đủ rồi, ánh mắt cô đảo qua bọn họ một vòng. Cuối cùng dừng lại ở camera đang livestream, mỉm cười không chút sợ hãi.

“Xem ra độ nổi tiếng của tôi vẫn rất cao nhỉ, cảm ơn mọi người đã ủng hộ. Chuyện mọi người muốn biết, thật ra tôi cũng không muốn nói lắm. Bởi vì cho dù có nói thì chưa chắc mọi người đã tin. Đạo văn hay không đạo văn đã không còn quan trọng nữa. Tôi có thể nhận bằng tốt nghiệp và thuận lợi tốt nghiệp không cũng chẳng quan trọng, những thứ đó đối với tôi cũng chỉ là thêu hoa trên gấm thôi. Dù sao, tôi vẫn còn có công ty của mình. Nhưng mà…”

Tống Hân Nghiên chợt dừng lại một nhịp rồi ẩn ý nói: “Những chuyện này đối với đàn chị Trương Bội Linh, có lẽ sẽ có chút phiền toái đấy. Dù sao, một khi câu chuyện bị đảo ngược, phát hiện ra đàn chị Trương Bội Linh đạo văn hoặc là vu oan, có thể chị ấy sẽ không còn gì cả đâu.”

Cô vừa nói xong, đám người lập tức phẫn nộ.

“Con khốn nạn này láo quá.”

“Bây giờ mấy đứa đạo văn đều hùng hổ như vậy à?”

“Sao tôi lại ngửi thấy mùi gì đó bất thường nhỉ? Chẳng lẽ đằng sau chuyện đạo văn này thật sự có ẩn tình?”

“Tôi cũng cảm thấy vậy, tốt xấu gì người ta cũng là con cháu nhà giàu. Đạo văn làm cái gì? Muốn tốt nghiệp thì bỏ ít tiền ra tìm học sinh giỏi viết thay, chẳng phải là xong rồi sao?”

“…”

Dư luận chia thành hai cực, có người chửi bới, cũng có người chọn cách tin tưởng.

Tống Mỹ Như nhíu mày.

Không thể tiếp tục như vậy được, đây hoàn toàn không phải kết quả mà cô ta muốn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK