Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 279

Chúc Minh Đức vừa vui vừa cảm động, liên tục gật đầu: “Mợ chủ yên tâm.”

Giày vò cả đêm, Tống Hân Nghiên cũng rất mệt.

Cô tìm cái ghế dựa chắn sau cửa, mới nhắm mắt đã chìm sâu vào giấc ngủ.

Lúc cô tỉnh lại, trời đã sáng choang từ lâu, bên ngoài văn phòng người qua kẻ lại, đã đến giờ đi làm.

Cô nhanh chóng dọn dẹp rồi mở cửa văn phòng.

Liễu Hoài Thu ở phòng thư ký nhìn thấy cô, ngạc nhiên hỏi: “Tổng giám đốc Tống, cô đến sớm vậy?”

Cô ấy vui vẻ chạy vào, mở hot search trên điện thoại đưa cho Tống Hân Nghiên xem: “Cô mau xem này, trên Facebook đang tranh cãi long trời lở đất đấy. Chỉ trong một đêm, việc cô sao chép luận văn đã lật ngược tình thế. Bây giờ mọi người đều đang nghi ngờ Trương Bội Linh. Chẳng những nghi không phải cô sao chép bài luận văn của cô ta, mà còn có thể là cô ta sao chép của cô. Thậm chí chuyện này còn ảnh hưởng đến những tác phẩm khác mà Trương Bội Linh đã từng phát biểu. Có lẽ bây giờ cô ta đang sứt đầu mẻ trán luôn rồi.”

Liễu Hoài Thu đang nói thì điện thoại lại có thông báo của Facebook.

Tiêu đề chính là Trương Bội Linh xin lỗi.

Tống Hân Nghiên nhấn vào.

Người đối diện trong màn hình chính là Trương Bội Linh.

Cô ta đứng ở trước màn ảnh với vẻ mặt đầy mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng, còn chưa nói lời nào đã cúi người thật sâu với máy quay.

“Xin chào toàn thể cư dân mạng, tôi là Trương Bội Linh. Thời gian gần đây chuyện sao chép luận văn liên quan đến tôi và đàn em Tống Hân Nghiên đã gây ra nhiều tranh cãi, mà tôi vẫn luôn giữ im lặng. Đối với sự việc lần này, đầu tiên tôi muốn gửi lời xin lỗi chân thành đến đàn em Tống Hân Nghiên. Tôi muốn nói một tiếng xin lỗi với đàn em và mọi người trước màn ảnh về chuyện này. Bởi vì ân oán cá nhân mà tôi đã lợi dụng hacker chuyên nghiệp sửa chữa số liệu thí nghiệm và phương hướng luận văn… Nhưng tôi xin cam đoan với mọi ngời, ngoại trừ bài luận văn này ra, những sáng tác khác của tôi đều được làm bởi công sức của tôi, tuyệt đối không tham khảo hay sao chép của ai…”

“Ha!”

Tống Hân Nghiên cười lạnh: “Vì những thành tựu trước kia mà cuối cùng cũng thừa nhận rồi sao?”

Phòng phát sóng trực tiếp ồ lên.

Rất nhiều cư dân mạng hỏi về tính chân thật bài luận văn của Tống Hân Nghiên.

Mặt Trương Bội Linh tái mét, vì để giữ được những thành tựu trước kia, cô ta chỉ có thể gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy, bài luận văn kia là do đàn em Tống Hân Nghiên vất vả thí nghiệm nghiên cứu ra. Là tôi bị ma sai quỷ khiến, mua chuộc hai trợ lý trong phòng thí nghiệm của cô ấy…”

Ngọn nguồn mọi chuyện đã được làm sáng tỏ, phòng livestream toàn là tiếng mắng chửi.

Tống Hân Nghiên thoát khỏi livestream. Vừa trả điện thoại lại cho Liễu Hoài Thu, di động của cô đã đổ chuông.

Là giáo sư Dương gọi đến.

“Hân Nghiên, em nhìn thấy hot search chưa? Bây giờ chuyện sao chép luận văn của em đã được làm sáng tỏ rồi. Trường học sẽ huỷ bỏ hình phạt của em, đánh giá lại luận văn tốt nghiệp của em một lần nữa. Em bớt chút thời gian chạy về một chuyến đi.”

Trong lòng Tống Hân Nghiên ấm áp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK