Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 212

Tống Hân Nghiên chớp mắt vô tội.

Cô nào có như thế đâu!

Rõ ràng là cô đang bày tỏ sự cảm kích, là tại anh…

Như nhìn ra được cô muốn nói gì, Tưởng Tử Hàn khiển trách: “Muốn quyến rũ cũng phải chờ sau khi cô lành hẳn rồi hẵng quyến rũ. Đừng có ỷ việc tôi không thừa nước đục thả câu mà làm càn làm bậy!”

Tống Hân Nghiên: “…”

Người đàn ông đi vào nhà vệ sinh, hất nước lạnh lên mặt mấy lần, kìm nén dục vọng trong cơ thể.

Tống Hân Nghiên đi theo đến trước cửa nhà vệ sinh: “Mẹ nuôi của tôi nói bà ta biết mẹ ruột tôi là ai, bảo tôi mang theo thành ý đến gặp bà ta.”

Tưởng Tử Hàn lau nước trên mặt: “Tôi đi cùng cô.”

Tống Hân Nghiên lắc đầu: “Không cần, anh đã giúp tôi rất nhiều rồi, huống chi chuyện này tôi đã quyết. Sở dĩ tôi nói với anh là vì sợ xong việc anh mới biết thì sẽ không vui.”

Tưởng Tử Hàn cau mày.

Xem ra cũng tinh ý đấy.

Tống Hân Nghiên được đà lập tức lấn tới: “Lỡ như mẹ nuôi tôi là Tống Mỹ Như thứ hai thì sao? Nếu chẳng may tôi chết, anh ở ngoài cũng dễ bề nhặt xác cho tôi…”

“Tống Hân Nghiên, muốn chết phải không?”

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi chỉ đùa chút thôi mà…”

Quán trà Tịnh Nhã, phòng VIP.

Đường Ngọc Linh ngồi quỳ trước một bộ trà cụ cổ, nhàn nhã pha trà.

Bà ta ngước mắt lên nhìn, thấy Tống Hân Nghiên đến một mình, bà ta đắc ý cong môi.

“Nói điều kiện của bà đi!” Tống Hân Nghiên cũng quỳ xuống đối diện bà ta, đi thẳng vào vấn đề.

“Tha cho Mỹ Như.”

“Không thể!”

Tống Hân Nghiên từ chối thẳng thừng: “Cô ta phạm vào án hình sự, hiện tại đã lập hồ sơ chuyên án, dù tôi có muốn tha thì quyền quyết định cũng không do tôi nữa.”

Khựng lại một thoáng, cô cười khẩy: “Huống hồ chi, một người sợ chết như bà, nếu thật sự biết được sự thật thì hôm đó đối mặt với cái chết trong phòng bệnh, để giữ lại mạng sống, bà đã nói ra ngay rồi, chứ chẳng đợi đến bây giờ đâu.”

Đường Ngọc Linh ung dung châm trà: “Ông cụ có một người bạn thân, cưới một sao nữ trẻ hơn mình ba mươi tuổi. Hai người họ sinh ra một bé gái, cũng chính là cô.”

Bàn tay cầm tách trà của Tống Hân Nghiên run lên.

Đường Ngọc Linh cười châm biếm: “Vì ba cô tuổi đã cao, không thỏa mãn được mẹ cô nên mẹ cô nuôi vài tên trai trẻ bên ngoài… Sau đó mẹ cô hại chết ba của cô! Khi sự việc bị bại lộ, mẹ cô bị phán tử hình.”

“Ầm…”

Tống Hân Nghiên vỗ mạnh lên bàn: “Không cho phép bà bôi nhọ mẹ tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK