Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 272

Vừa rồi anh bị làm sao vậy?

Rốt cuộc anh đang nổi điên gì chứ?

Tưởng Tử Hàn cuống quýt ôm cô vào phòng tắm.

Tống Hân Nghiên được nước ấm xoa dịu dần tỉnh lại.

Khoảnh khắc mở mắt, cô lập tức hoảng sợ đẩy Tưởng Tử Hàn ra, anh bị nỗi sợ hãi trong mắt cô làm cho đau nhói.

Lời xin lỗi mắc lại trong cổ họng,  không thốt ra, cũng không nuốt xuống được.

Anh cứng rắn bắt cô lại, nhẹ nhàng giúp cô lau người.

Đầu óc Tống Hân Nghiên trống rỗng, nhìn thấy bàn tay sắp chạm lên người mình, cả người cô đột ngột run lên, vung một bạt tai.

Con ngươi của người đàn ông bỗng co rụt lại, anh giơ tay ra ngăn tay cô lại giữa không trung.

Anh kéo cô vào trong lòng.

Hai người không mảnh vải che thân, da thịt cận kề, tiếng tim đập mạnh mẽ hoà lẫn vào nhau.

Vẻ mặt Tưởng Tử Hàn lạnh lùng nói: “Xin lỗi em, vừa rồi anh đánh mất lý trí.”

Rõ ràng anh không phải người quen nói lời xin lỗi, lời xin lỗi nói ra rất lạnh nhạt xa lạ.

“Nhưng mà Tống Hân Nghiên, sau này em cũng không được cười với người đàn ông khác. Em làm vậy khiến anh cảm thấy những lời ngon tiếng ngọt em dành cho anh chẳng khác gì mấy lời chòng ghẹo không hề kiêng kị khi nói cười với những tên khác cả!”

Suýt chút nữa Tống Hân Nghiên đã nổi điên lên, lửa giận chảy thẳng từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu.

Cô đột nhiên đẩy anh ra: “Tưởng Tử Hàn, trong mắt anh, em là người như vậy à? Em cười với ai, tán tỉnh ai?”

Vẻ mặt Tưởng Tử Hàn lạnh lùng, mím môi không nói, im lặng tắm rửa cho cô.

Tống Hân Nghiên vô cùng tức giận, hất văng bàn tay đang duỗi tới của anh.

Đàn ông không được thỏa mãn vốn đã nghẹn một bụng lửa giận rồi, lúc này cuối cùng tức nước vỡ bờ.

Cô càng không cho anh chạm vào, anh càng không cho cô toại nguyện. Dứt khoát vớt cô ra khỏi bồn tắm ôm vào lòng, ép cô tắm rửa từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài một lượt.

Tống Hân Nghiên vừa thẹn vừa bực, nhưng không còn cách nào khác.

Tưởng Tử Hàn tắm cho hai người xong liền thẳng thừng bế cô lên, nhét vào trong chăn, ôm cô vào lòng mình rồi nhắm mắt lại.

Bọn họ không ai mặc quần áo, hai cơ thể dưới chăn kề sát vào nhau.

Tống Hân Nghiên vừa uất ức vừa giận, vừa được tự do đã lập tức trút hết nỗi bực tức thành bạo lực.

Tưởng Tử Hàn lạnh lùng nhìn cô, mặc cô đấm đá lên người mình.

Anh không nhúc nhích gì khiến Tống Hân Nghiên càng thêm xấu hổ. Cô tức giận xốc chăn nhảy xuống giường, bắt đầu mặc quần áo.

Người đàn ông ngồi dựa vào đầu giường, hỏi: “Đi đâu đấy?”

“Đi đâu cũng tốt hơn ở bên cạnh kẻ điên như anh!”

Cô mặc quần áo xong định mở cửa bỏ đi.

Không biết Tưởng Tử Hàn xuống giường từ lúc nào.

Người đàn ông thân hình cao lớn, cơ bắp trên người rõ ràng, áo tắm mở ra nửa kín nửa hở khiến người ta xấu hổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK