Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 222

Một câu nói rất bình thường nhưng lại chọc trúng tuyến lệ của Tống Hân Nghiên, trái tim như bị bông gòn mềm mại tung một cú đấm, không đau, nhưng lại vừa mềm vừa chua xót.

Mắt cô đỏ hoe, ôm cô nhóc vào lòng: “… Ừ. Chỉ cần bé cưng không chê, con vĩnh viễn là con gái của mẹ.”

“Được rồi.”

Cô bé cong khóe miệng, cười đến híp cả đôi mắt to tròn.

Rõ ràng đang rất vui vẻ nhưng lại ra vẻ trầm tĩnh, gương mặt nhỏ đanh lại: “Thấy cô tội nghiệp như thế, sau này tôi đành miễn cưỡng làm con gái cô đấy.”

“Được.” Tống Hân Nghiên cảm động khàn cả giọng, ôm lấy gương mặt nhỏ của cô bé rồi hôn chụt một cái.

Tưởng Minh Trúc vẫn ra vẻ ghét bỏ, nhưng lần này đã không cố ý dùng tay lau mặt nữa.

Tống Hân Nghiên vui vẻ bật cười.

Tưởng Tử Hàn khoanh hai tay trước ngực, dựa nghiêng cạnh tường.

Thấy hai người như vậy, trong lòng anh nảy sinh bất mãn, tiến tới nhấc Tống Hân Nghiên ra, nheo mắt hỏi con gái: “Sao không thấy con đối xử với ba dịu dàng như thế?”

Tưởng Minh Trúc nguýt mắt xem thường ông ba già: “Nếu ba chăm sóc tốt cho vợ mình thì con còn cần bận tâm nhiều thế à?”

Vất vả lắm mới gặp được một cô ngốc nghếch nguyện ý làm mẹ của cô bé, nếu cô bé không tốn chút tâm tư thì lão Tưởng độc thân cả đời cũng đáng lắm!

Tưởng Tử Hàn sầm mặt, Tống Hân Nghiên cười ngửa tới ngửa lui.

Công ty mỹ phẩm Nghiên Mị.

Tống Hân Nghiên vừa bước vào sảnh, tiếng hoan hô nhiệt liệt chợt vang dội.

Nhân viên công ty xếp thành hai hàng ở cửa lớn nghênh đón.

Liễu Hoài Thu kích động ôm một bó hoa đi tới trước: “Giám đốc Tống, mừng cô về nhà, chúng tôi chờ ngày này lâu lắm rồi.”

Tống Hân Nghiên đeo một chiếc khẩu trang cỡ siêu lớn, vui vẻ nhận bó hoa tươi: “Cảm ơn mọi người, sau này mong người tiếp tục ủng hộ nhiều hơn.”

Mọi người ùa cả lên.

“Giám đốc Tống, chị không biết thời gian qua chị đi chúng tôi nhớ chị nhường nào đâu.”

“Công ty vắng cô, mọi người cũng chẳng có tâm tình đâu mà làm việc.”

“Tuy chức vụ của tôi không cao, nhưng miễn là giám đốc Tống cần thì xin cứ nói một câu, núi đao biển lửa tôi tuyệt đối không chối từ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK