Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 564

“Cốp cốp cốp…”

Tiếng ly va chạm vào nhau rồi lại nhanh chóng được tách ra.

Tất cả mọi người đều uống một ngụm đầy ắp.

“Diệc Sâm đúng là số hên nha. Còn tưởng sau này anh ấy cùng lắm cũng chỉ là chủ của nhà họ Tưởng, chủ nhân của Tưởng Thị mà thôi, ai có ngờ đâu bây giờ lại có thêm một công ty MG, đúng là miếng bánh béo bở từ trên trời rơi xuống, có muốn từ chối cũng không được nữa là.”

“Đúng đó, nói đi nói lại, cái thằng cậu ba nhà anh có phải là thằng ngu không vậy chứ?”

“Ha ha ha, thông minh quá cũng sẽ bị tác dụng ngược đó.”

“Mọi chuyện đã an bài sẵn rồi, Diệc Sâm định khi nào thì lấy lại vị trí thuộc về anh vậy?”

Tưởng Diệc Sâm nghe lời khen tặng có cánh của mọi người khiến tâm trạng rất tốt, chỉ thiếu viết hẳn lên trên mặt nữa mà thôi.

Lại đổ thêm một ly rượu đầy nữa.

Anh ta mỉm cười, tiếp tục cụng ly với tất cả mọi người: “Vẫn phải cảm ơn sự ủng hộ trong thời gian qua của các anh em, tôi cũng không nói mấy lời có cánh gì nhiều nữa, sau này có chuyện gì cần nhờ vả cứ mở miệng. Còn chuyện lấy lại vị trí tổng giám đốc thì không gấp, thằng em ba của tôi có thể dẫn dắt MG kinh doanh được quy mô như hiện tại chứng tỏ thực lực không thể xem thường, nó cũng không phải là loại ngu ngốc có thể dắt mũi được.”

“Anh cam tâm ở dưới trướng của nó à?”

Tưởng Diệc Sâm khẽ nhếch môi cười, con ngươi khẽ khàng đảo xuống phóng ánh mắt nham hiểm nhìn xung quanh: “Có gì mà không cam tâm chứ. Nó càng ra sức thì tương lai của tôi càng có thu hoạch lớn. Không những tôi phải làm một con tốt nhỏ chăm chỉ dưới tay nó, mà còn phải tạo quan hệ tốt với nó nữa kìa. Tận dụng khoảng thời gian đó để hoàn toàn hiểu rõ được nó, để nó phải làm việc bán mạng cho tôi.”

Mấy lời nhẹ tựa như lông hồng lại khiến người nghe đều đồng loạt rùng mình, toát mồ hôi hột.

Có người rót rượu thay cho Tưởng Diệc Sâm: “Nếu để tôi nói thì năng lực của anh cũng không thua kém gì cậu ta. Nếu Tưởng Thị ở trong tay anh thì sẽ chỉ phát triển lên thêm. Huống hồ, không phải anh còn có tuyệt chiêu cuối sao? Đưa ra đi, khống chế cậu ta phải bán mạng cho anh không phải sẽ càng tốt hơn à?”

Tưởng Diệc Sâm chỉ liếc mắt nhìn người kia: “Cái gọi là tuyệt chiêu cuối chính là mang nghĩa đòn trí mạng, chỉ dùng được có một lần thôi. Một thứ vũ khí đáng giá như vậy làm sao có thể tùy tiện mang ra được chứ. Cứ để cho nó tung hoành một trận trước đã, cố gắng làm việc kiếm tiền cho tôi, đợi tới khi kiếm được đủ rồi thì ra tay cũng chưa muộn.”

“Vẫn là Diệc Sâm tài giỏi, bước đi này đúng là dự trù kĩ lưỡng, chúng tôi thật sự phục sát đất. Không nói nữa không nói nữa, uống rượu đi…” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tưởng Diệc Sâm lơ là cụng ly với mọi người, ánh mắt lại dán vào màn hình điện thoại vừa mới nhận được một tin nhắn.

Tin gửi từ nước Úc.

Nội dung chỉ có một tấm hình.

Bên trong hình là Tống Hân Nghiên đang đẩy Dạ Vũ Đình rảo bước dưới ánh hoàng hôn.

Nam thanh nữ tú, kết hợp với phong cảnh diễm lệ thực sự là vô cùng đẹp mắt…

Ở thành phố C của nước Úc.

Buổi tối.

Tống Hân Nghiên nhận cuộc gọi video tới của Khương Thu Mộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK