Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 268

Hơi thở có phần dồn dập của anh mơn trớn gò má và bên gáy, khiến Tống Hân Nghiên rùng mình.

Trên môi vừa đau vừa tê, cô bực tức từ chối đẩy người đàn ông ra.

Bầu không khí hơi xấu hổ.

Thấy anh khó chịu, Tống Hân Nghiên hối hận như đứa trẻ mắc lỗi: “Xin lỗi, em…”

“Không sao, đừng nghĩ nhiều.”

Tống Hân Nghiên càng áy náy thêm: “Em nhất định sẽ sớm chữa khỏi, không để anh đợi lâu đâu.”

Tưởng Tử Hàn buồn cười trước vẻ mặt nghiêm túc của cô: “Trông anh hám sắc đến thế cơ à?”

Anh véo gương mặt nhỏ mất mát của Tống Hân Nghiên: “Anh ăn chay nhiều năm như vậy mà vẫn vượt qua đấy thôi, thêm mấy ngày đã là gì?”

Trong lòng cô chợt thấy ấm áp: “Ừ, chồng em khác với đám đàn ông nông cạn kia.”

Mấy lời nịnh nọt của cô gái nhỏ mở miệng là xuất ra được ngay, không đáng tin chút nào, nhưng Tưởng Tử Hàn vẫn bị cô lấy lòng.

“Đồ ngốc.” Anh cười mắng, bất đắc dĩ nói: “Khi nào em mới học được cách lấy gậy ông đập lưng ông đây?”

Chủ đề câu chuyện thay đổi chóng mặt, Tống Hân Nghiên chớp mắt ngơ ngác mấy giây, mới đột ngột phản ứng lại: “Ý anh là…”

Tống Dương Minh vẫn chưa trở về đơn vị.

Tống Hân Nghiên sốt sắng nhân cơ hội hẹn anh ấy ra ngoài: “Anh, em đã nghĩ ra phải làm thế nào rồi. Chẳng phải chúng ta không có bằng chứng sao? Từ trước đến nay, chuyện này có đúng cũng không nói rõ được. Lấy gậy ông đập lưng ông là cách tốt nhất, vừa đơn giản lại vừa hiệu quả!” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Khóe môi Tống Dương Minh khẽ cong lên. Gương mặt điển trai cương nghị bỗng chốc trở nên ôn nhu: “Em xem đi.”

Anh ấy đưa một phần tài liệu qua.

Tống Hân Nghiên vội vàng nhận lấy rồi lật mở, cô ngạc nhiên: “Anh, không ngờ anh lại có cùng suy nghĩ với em. Mới đó thôi mà sao anh lại lấy được thế?”

Trong tài liệu Tống Dương Minh đưa cho cô không chỉ bao gồm tất cả các bài luận văn mà Trương Bội Linh đã phát biểu trong mấy năm nay, mà còn đưa ra các số liệu thống kê và so sánh, đủ các thể loại. Nhưng hễ là lý luận và nguồn gốc giống nhau, từng bài đều được đánh dấu chi chít, chứng minh cô ta sao chép.

Tống Hân Nghiên càng xem thì càng kích động.

Có được những thứ này, dù không thể tẩy trắng nhưng ít nhất cũng đủ để dấy lên một hồi giông bão, để mọi người biết Trương Bội Linh không hề trong sạch.

Tống Dương Minh mỉm cười nhắc nhở: “Em có hứng thú với mấy thứ này thì cứ mang về từ từ xem. Bây giờ xem facebook đi.”

“Facebook?” Tống Hân Nghiên vội lấy di động ra: “Anh, anh còn làm gì thế?”

Cô còn chưa nói xong thì đã trông thấy.

Trên hot search, có một tiêu đề liên quan đến chuyện sao chép đang dần được quan tâm.

Vai chính lần này là Trương Bội Linh.

Người tung tin đã đính kèm rất nhiều bằng chứng, nói đâu ra đó, cảm xúc dâng trào.

Sự việc vừa bị tung ra đã thu hút được rất nhiều sự chú ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK