Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 206

Khương Thu Mộc nghe được cũng không kìm nổi nỗi đau xót, vội quay mặt đi, lén lau nước mắt.

Ngoài cửa.

Tưởng Tử Hàn đứng đó cau mày một lúc rồi mới rời đi.

Khương Thu Mộc bình tĩnh lại rồi mới cẩn thận an ủi: “Nhà họ Tống như vậy, quả thật cậu chẳng cần cũng được. Tuy cậu mất người ông yêu thương mình nhất nhưng cậu còn có Tưởng Tử Hàn mà. Anh ta rất quan tâm cậu, là anh ta gọi tớ đến với cậu, anh ta nói anh ta không an ủi được cậu, cậu hiện tại rất buồn… Nếu không phải quan tâm cậu, có người đàn ông nào sẽ phải dè dặt để tâm như thế chứ?”

Nhớ đến “chuyện tốt” mà mình bày ra, cô ấy nhỏ giọng nhắc nhở: “Tưởng Tử Hàn thật sự rất tốt, đối xử với cậu rất tốt, cũng rất quan tâm tới cậu. Chuyện trước đây nên buông bỏ thì buông bỏ cả đi, nắm bắt thực tại mới là quan trọng nhất.”

Tống Hân Nghiên gật đầu, giọng khàn khàn: “Tớ biết. Tớ vẫn luôn biết ơn anh ấy, tớ sẽ dùng cả đời để báo đáp lại anh ấy và con bé.”

Khương Thu Mộc bực bội gãi đầu.

Rõ ràng ý của cô ấy không phải như vậy.

Ai cần cậu biết ơn chứ?

Người đàn ông như Tưởng Tử Hàn thiếu lòng biết ơn này của cậu chắc!

Điều anh ta cần là một người phụ nữ có thể toàn tâm toàn ý đáp lại tình cảm của anh ta.

Với trạng thái tình cảm hiện giờ của Hân Nghiên đối với anh ta, sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện thôi!

Nhà tang lễ.

Tưởng Tử Hàn đang chuẩn bị đi vào cùng Tống Hân Nghiên thì bị Cố Vũ Tùng ngăn lại.

“Anh Hàn, anh điên rồi.” Anh ta kéo Tưởng Tử Hàn sang một bên, cố ép giọng xuống.

Tưởng Tử Hàn nhíu mày.

Cố Vũ Tùng không nói nên lời: “Khi còn sống ông cụ Tống quan hệ rất rộng, cũng có danh tiếng trên thương trường. Hôm nay ngoại trừ người thân đến phúng viếng còn có rất nhiều người trên thương trường, trong số đó không thiếu những người quen biết anh. Anh cứ đi vào như vậy, bị nhận ra là gây hỗn loạn đó.”

Anh ta lấy ra một cái khẩu trang: “Nên chúng ta khiêm tốn một chút được không?”

Tưởng Tử Hàn nghiêm mặt lại, đẩy chiếc khẩu trang ra: “Cậu đi vào cùng đi.”

Cố Vũ Tùng sững sờ một lúc, nhanh chóng cất khẩu trang đi rồi gật đầu đồng ý.

Tống Hân Nghiên mới vừa bước vào sảnh lớn, Tống Quốc Dũng liền vọt tới.

“Tống Hân Nghiên, mày còn dám xuất hiện ở đây nữa à.”

Giương tay lên định đánh.

Ánh mắt Cố Vũ Tùng trở nên lạnh lẽo, anh ta giơ tay nắm lấy cổ tay đang vung tới: “Ông Tống, tôi khuyên ông nên bình tĩnh lại đi.”

Tống Quốc Dũng lạnh lùng nói: “Cậu Cố, đây là chuyện nhà chúng tôi.”

Cố Vũ Tùng không nhượng bộ: “Ở nơi công cộng, không có việc nhà gì hết.”

Nói đùa đấy à, nếu anh ta dám để Tống Quốc Dũng làm chị dâu bị thương ngay trước mắt mình, trở về sẽ bị anh Hàn lột da mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK