“Cậu nói đi!”
Từ Diệp vì Dương Thanh nên coi Trần Lạc Thần như người một nhà, quan hệ cũng tốt.
Hơi kinh ngạc hỏi.
Truyện Mỹ Thực
“À à, tôi đến tìm người, đưa ít đồ!”
Trần Lạc Thần nói đứt quãng.
Ngẩng đầu một cái, tình cờ bắt gặp ánh mắt nữ thần khí chất Triệu Thư Kỳ trong đám người.
Bởi vì giờ phút này Triệu Thư Kỳ đang ngại đỏ mặt nhìn Trần Lạc Thần, lại nhìn đồ trong tay Trần Lạc Thần.
Hai ngón tay đan vào nhau, không ngừng thay đổi.
Vừa rồi một đám người kí túc xá cùng nhau tới trường.
Thấy Trần Lạc Thần xuất hiện, thật ra không chỉ Triệu Thư Kỳ, ngay cả mấy người Lâm Kiều cũng đặc biệt kinh ngạc.
Bởi vì ở trong ấn tượng của họ.
Dù là lúc Trần Lạc Thần có tiền, hay Trần Lạc Thần không có tiền, đều là người thật thà.
Không ngờ hôm nay Trần Lạc Thần lại tới khoa bọn họ.
Huống chi, bây giờ Trần Lạc Thần đã khác trước.
Từ lần trước, Hứa Đông bạn trai cũ của Lâm Kiều, bởi vì Triệu Thư Kỳ ra mặt thay Lâm Kiều, kết quả cùng anh họ mình Hứa Siêu đánh một tên cậu chủ Trần của Kim Lăng
Từ đó bị trả thù điên cuồng.
Triệu Thư Kỳ cũng bị dính líu.
Lúc ở quán rượu, Trần Lạc Thần để cho Hoàng Cục ra mặt, mới giải quyết xong chuyện này.
Từ đó, Triệu Thư Kỳ và Lâm Kiều đều đang suy đoán, Trần Lạc Thần nhất định là tên người yêu cũ quá đáng kia.
Thậm chí là cậu chủ Trần ở Kim Lăng?
Ui cha, cậu chủ Trần ở Kim Lăng là không thể nào, bởi vì Trần Lạc Thần không có loại khí chất đó.
Nhưng anh ta chắc hẳn cũng không đơn giản.
Tóm lại là khá giàu đấy.
Cho nên Lâm Kiều rất hối hận.
Triệu Thư Kỳ vừa hối hận vừa đánh giá anh cao hơn.
Luôn muốn tìm một cơ hội giải thích hiềm khích với Trần Lạc Thần, hai người quay lại.
Kết quả thì, ngay cả người Trần Lạc Thần cũng không chạm vào được.
Sáng sớm dậy, lại gặp phải anh trong khoa, khiến Triệu Thư Kỳ sao có thể không sợ hãi.
“Trần Lạc Thần, cậu tới tặng đồ cho ai chứ?”
Triệu Thư Kỳ sửa lại tóc một chút, cúi đầu xuống hỏi nhỏ.
Ngoan ngoãn như chú cừu nhỏ.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ... Là Trần Lạc Thần hồi tâm chuyển ý?
Dẫu sao vì Mã Hiểu Nam trước đây muốn tác hợp cho Trần Lạc Thần, Từ Diệp và Dương Thanh cũng muốn tác hợp Trần Lạc Thần và Triệu Thư Kỳ tới, cho nên hai người nói thế nào, quan hệ mập mờ rất sâu.
Hơn nữa Triệu Thư Kỳ cũng khẳng định, ban đầu, Trần Lạc Thần chắc chắn thích mình.
Ở Khoa MC phát thanh, cũng chưa nghe nói có ai có quan hệ với Trần Lạc Thần.
Cho nên trong lòng Triệu Thư Kỳ tim đập bình bịch.
“Ha ha, còn có thể là ai, Thư Kỳ, cậu hỏi thế này Trần Lạc Thần trả lời thế nào?”
Từ Diệp vui mừng vỗ tay.
Mặt đầy tán thưởng nhìn Trần Lạc Thần: “Trần Lạc Thần, tôi nhìn EQ anh lại cao thế, cũng biết gây bất ngờ, hơn nữa còn là bất ngờ đặc biệt, ha ha!”
Đúng vậy, hôm nay thật đúng là vui bất ngờ, vấn đề này cũng khiến Trần Lạc Thần khó mà trả lời.
Con bà nó, Trần Lạc Thần chỉ đơn giản mua hoa hồng, sau đó muốn tìm Tô Lệ Hàm, đưa cho cô, sau đó hai người đi ra ngoài một chút.
Chỉ đơn giản như vậy.
Ai ngờ, khoa này hóng hớt thế, vừa nhìn thấy khoa khác tới, tất cả đều xông ra.
Mà bây giờ đâu, lại còn đụng phải Triệu Thư Kỳ! Hơn nữa hiển nhiên bị Từ Diệp và Triệu Thư Kỳ hiểu lầm.
Trần Lạc Thần nhức đầu.
Bây giờ hay rồi, rất nhiều nam nữ, tất cả đều vây ở cầu thang, vây Trần Lạc Thần cùng Triệu Thư Kỳ vào giữa.
Còn lấy điện thoại quay clip.
“Trời ơi, trời ơi trời ơi! Tin hot, mau xem, một tên nghèo hèn khoa Văn, lại tỏ tình với nữ thần Triệu Thư Kỳ!”
Có người khó tin nói.
Ối giời ơi, ai lại thích người như vậy. Anh ta còn có dũng khí thế à, thật là!
“Má nó, lại còn tỏ tình với nữ thần Triệu Thư Kỳ, quá tàn nhẫn!”
Hai nam sinh giễu cợt Trần Lạc Thần cũng khó tin nói.
Cùng lúc đó, bên kia.
“Lệ Hàm, các cậu cũng mau ra đây xem, lại có người tới tỏ tình!”
Tô Lệ Hàm đang chống tay đỡ má đọc sách, ai biết một trang sách này cô đã dừng bao lâu cũng chưa đọc xong.
Giờ phút này, một bạn học hưng phấn gọi cô thức tỉnh.
“Lệ Hàm đi thôi, đi xem một chút!”
“Không xem, không có hứng thú!” Tô Lệ Hàm nhíu chân mày nói.
“Ha ha, hot như vậy cậu cũng không xem, nghe nói là một tên nghèo rách bên khoa Văn, muốn tới tỏ tình với nữ thần của cậu ta!”
“Cái gì?”
Tô Lệ Hàm trợn to hai mắt.
Toàn thân hơi chấn động một chút.
Ngành văn, có thể không phải khoa của Trần Lạc Thần.
Nhưng nghèo nàn...
Nói thật, mặc dù Tô Lệ Hàm biết thân phận Trần Lạc Thần, nhưng cô vẫn cảm thấy, Trần Lạc Thần rất là nghèo hèn.
Haha, hết lần này tới lần khác, cô vẫn thích nhất Trần Lạc Thần ở trước mặt mình tỏ vẻ ngốc nghếch.
Quên cũng không quên được.
Cho nên vừa nghe tới, Tô Lệ Hàm nghĩ ngay đến Trần Lạc Thần.
Chẳng lẽ tên trai thẳng nào đó đầu óc thông suốt rồi? Anh ấy đến tìm mình?
Cho nên Tô Lệ Hàm vội đứng lên, đổ cả ghế, sau đó chạy ra ngoài.
Sau khi đi ra ngoài, cửa cầu thang, quả nhiên bị một đám người vây quanh, mà giữa đám người này, bất ngờ chính là Trần Lạc Thần cầm hoa tươi trong tay!
Thật sự là anh!
Tô Lệ Hàm mặt đầy ngạc nhiên mừng rỡ, lại cố gắng kìm lại trái tim đang thúc trống.
“Ối trời, mọi người nói một chút coi, tên nghèo nàn này theo đuổi hoa khôi Triệu Thư Kỳ, Triệu Thư Kỳ lạnh lùng như vậy, sẽ đồng ý chứ?”
“Không thể nào, đừng xem Triệu Thư Kỳ bình thường rất lạnh lùng kiêu ngạo, thật ra thì rất tồi, ghét nghèo hèn yêu giàu sang lắm!”
“Các cậu nói gì? Theo đuổi Triệu Thư Kỳ?”
Nhưng nghe các bạn học thảo luận, nụ cười trên mặt Tô Lệ Hàm cứng lại một chút.
Cũng cảm giác lòng mình, đau đớn một hồi, hơn nữa mũi cũng cay xè.
“Ấy, Lệ Hàm cũng ra xem à, đúng vậy, tên nghèo hèn này theo đuổi Triệu Thư Kỳ, cậu mau xem, Triệu Thư Kỳ không phải đứng ngay cạnh cậu ta sao!”
Tô Lệ Hàm mới vừa rồi chỉ lo tìm Trần Lạc Thần.
Lập tức nhìn sang, đúng như dự đoán, bên cạnh Trần Lạc Thần, hóa ra còn Triệu Thư Kỳ.
Tô Lệ Hàm nuốt nước bọt.
Sắc mặt trở nên ảm đạm.
Aaa, còn tưởng rằng Trần Lạc Thần tới theo đuổi mình cơ?
Tình cảm, người ta tới theo đuổi Triệu Thư Kỳ.
Đúng vậy, tại sao mình ngu như vậy chứ?
Mình vẫn luôn cảm thấy Trần Lạc Thần ngốc nghếch, dù thế nào anh cũng sẽ không bỏ mình đi, sẽ cưng chiều mình, chỉ đối xử tốt với mình thôi.
Mấy ngày trước Trần Lạc Thần khen cô gái khác, Tô Lệ Hàm ghen thật, nhưng nhìn dáng vẻ Trần Lạc Thần vội vàng nhìn mình, Tô Lệ Hàm cũng biết, Trần Lạc Thần thích mình.
Chỉ là ngốc không chịu tỏ tình với mình, còn ra ám hiệu với anh rất nhiều lần.
Tóm lại, một hai ngày này Tô Lệ Hàm suy nghĩ quá nhiều.
Thậm chí còn định chủ động tìm Trần Lạc Thần.
Nhưng, Tô Lệ Hàm, mày cũng nghĩ Trần Lạc Thần quá đơn giản chăng?
Anh ta là ai? Anh ta là con cháu nhà giàu nhất thế giới, siêu phú nhị đại.
Đàn ông có tiền thì sẽ trở nên xấu xa, huống chi Trần Lạc Thần còn không biết có nhiều tiền thế nào!
Mày nghĩ rằng anh ta thích mày, thực ra anh ta chỉ chơi đùa với mày thôi!
A a, chẳng lẽ không phải sao? Bây giờ Trần Lạc Thần tới khoa của mình,để tỏ tình khoa trương với một cô gái khác? Chẳng lẽ không phải sao?
Khóe mắt Tô Lệ Hàm đỏ lên ướt đẫm, hóa ra tất cả đều là giả!
Nói đến Trần Lạc Thần bên này.
Không khí bây giờ có thể nói là vô cùng nóng.
Nữ sinh vây quanh đồng loạt đưa mắt nhìn Triệu Thư Kỳ và Trần Lạc Thần. Ngay cả bọn Từ Diệp đều lui qua một bên.
Dù sao Trần Lạc Thần đã chết lặng.
Tay chân luống cuống.
Mà Triệu Thư Kỳ trong đầu nghĩ Trần Lạc Thần vừa có tiền vừa có quan hệ.
Cô cũng hơi dao động với anh.
Nếu như vậy, mình trở thành người yêu của anh ta, có gì không được chứ?
Coi như quá khứ Trần Lạc Thần rất xấu xí, khiến cho Triệu Thư Kỳ xem thường, nói thật, cho dù là bây giờ, trong lòng Triệu Thư Kỳ cũng hơi xem thường Trần Lạc Thần, cho là Trần Lạc Thần chỉ là người có chút may mắn.
Nhưng bây giờ anh ta cũng có chút tiền, cũng có lợi cho mình, cho anh ta một cơ hội thì sao chứ?
Cho nên, Triệu Thư Kỳ lên tiếng..
- ------------------