Chỉ lắng nghe.
Lý tổng nổi giận đùng đùng xoay người nhìn về hướng ngón tay bọn họ.
Vừa lúc mọi người hít một hơi, chuẩn bị xem Lý tổng phát điên.
Nhưng mà, bị phát hiện, Lý tổng toàn thân chấn động, đứng tại chỗ.
Vệ sĩ Trần gia đều là sững sờ.
“Không có chuyện gì xảy ra với hắn, là ta là ta làm cho hắn mạo phạm, Lý tổng, nếu ngài muốn trừng phạt, cứ trừng phạt ta, hắn là nghe lời ta!”
Mà Tô Sở Sở nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp đứng lên.
Tô phu nhân gần như sắp chết.
Rõ ràng là đã được rồi, sao đứa con gái ngốc nghếch lại ra tay.
“Ngươi điên rồi Sở Sở , ngươi vì sao nói cho tiểu tử này?”
Tô phu nhân khẩn trương.
“Ta không điên, ta để hắn tới, nên ta chịu trách nhiệm!”
Tô Sở Sở nói.
Chỉ là hai mẹ con vẫn chưa kết thúc cuộc cãi vã của mình.
“Trần … Trần Thiếu!”
Lý tổng nước mắt lưng tròng, cả người run lên vì kích động, rốt cuộc từ trong miệng hét lên hai chữ này!
“Tham kiến Trần Thiếu!!”
Các vệ sĩ Trần gia cúi đầu và đồng thanh hét lên.
Tiếng hét này, tiếng động ngập trời, toàn bộ hội trường như rung chuyển lúc la lúc lắc
Mọi người đều bị mù trước cảnh.
Thẩm gia 2 cha con trợn tròn mắt.
Còn 2 cha con Quách gia với nụ cười gian xảo lại càng không thể tin được, há hốc mồm như nhét được một quả trứng vịt lộn! (ngỗng luôn nhầm đà điểu luôn ms vừa )
Trần … Trần Thiếu?
Không nghe lầm chứ?
Bầu không khí đóng băng.
“Chấn Quốc, đã lâu không gặp!”
Trần Lạc Thần không ngờ rằng người ‘Trần gia tới lần này thật sự là Lý Chấn Quốc.
Lý Chấn Quốc trung thành với chính mình, nếu hồi đó không phải hết sức cứu Trần Lạc Thần thì anh đã không thoát khỏi Tây Nam.
Về sau Trần Lạc Thần trở về Trần gia, đã giao rất nhiều quyền lực cho Lý Chấn Quốc.
Nhưng đoạn thời gian trước, Mạc gia một mực dây dưa với Trần gia , trên phương diện làm ăn sớm đã không nhắc đến, càng chưa từng gặp qua Lý Chấn Quốc.
“Ừ Trần Thiếu gia, đã lâu không gặp, nhìn thấy ngài, thật quá kích động!”
Lý Chấn Quốc cười.
Tô Sở Sở, Tô Nhiên cùng Tô phu nhân, nhìn chằm chằm Trần Lạc Thần.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng người mà họ coi là ăn mày thực sự là Trần Thiếu gia nổi tiếng.
“Ngươi … Ngươi là Trần Thiếu?”
Tô Sở Sở nuốt nước miếng.
Trần Lạc Thần mỉm cười nhìn nàng gật đầu: “Ừ, cho nên ta nói, thư mời này là hợp lệ. Khi nào có thời gian, có thể đến biệt thự Kim Lăng Vân Đỉnh tham quan. Phong cảnh không tệ!”
Có một sự phập phồng nhẹ.