Lúc đó Trần Lạc Thần tự trách không biết cô ấy đã chết hay,hay là được người nào đó cứu đi.
Rốt cuộc, Trần Lạc Thần biết Cổ Vũ Tiêu cũng đang tìm một nữ tử áo trắng.
Thật bất ngờ khi mọi suy đoán của anh đã được sáng tỏ ngay trước mắt.
Tại sao cô ấy ở đây? Cô ấy không phải là người nhà họ Cổ sao? Với đầy những nghi ngờ.
Trần Lạc Thần thực hiện bí pháp.
Không bao lâu, sắc mặt Cổ Vũ Tiêu tốt hơn.
Đôi mắt xinh đẹp chuyển động, cô khẽ nhướng mi lên nhìn Trần Lạc Thần.
Khi nhìn thấy Trần Lạc Thần trước mặt, Cổ Vũ Tiêu trước tiên là sửng sốt, sau đó khoát lấy tay Trần Lạc Thần: “Trần Lạc Thần, có người muốn bắt ngươi, chạy mau!” Cô vội vàng hét lên! “Ngươi nói, là bọn hắn ha?” Trần Lạc Thần đỡ cô dậy và cho cô xem những thi thể trôi trên sông.
“ngươi đã giết hết sao?” Cổ Vũ Tiêu khó tin nói.
“Ừm! Nếu ta đoán không lầm, bọn này đều là người nhà họ Cổ phái tới ?” Trần Lạc Thần hỏi.
Cổ Vũ Tiêu cúi đầu, trên khuôn mặt xinh đẹp thoáng qua một tia ửng hồng: “Ừm, bảy người bọn họ, đều là bảy cao thủ của Cổ gia. Không ngờ bọn họ theo dõi ta dùng quỷ đóa hoa hạ thủ ta, Ta biết, tại sao bòn chúng muốn đối phó với ngươi! “
“Xem ra lúc đầu ngươi có rất nhiều chuyện không nói thật với ta, ta hiện tại nhìn ra được. Khi đó thực lực của ngươi cũng không yếu như vậy. Chỉ là lúc đó ta không thấy rằng ngươi có nội lực kỳ quái này.tất cả mọi thứ đều là đang giả tạo? ” Trần Lạc Thần biết điều đó.
“Đúng vậy, ta nói dối ngươi, nhưng Trần Lạc Thần, sau khi chúng ta gặp nhau, ta không có làm hại ngươi, không hề!” Cổ Vũ Tiêu vội vàng nói.
Xem ra là sợ Trần Lạc Thần hiểu lầm nên gố gắng giải bày.
“Ngươi cho rằng ta còn tin ngươi sao? Cổ gia đại tiểu thư!” Trần Lạc Thần cười nhạt.
“Ngươi có tin hay không, tóm lại đây không phải là nơi ở lâu, ngươi trước tiên cùng ta đi đến một nơi trốn đã, sau đó ta sẽ từ từ giải thích cho ngươi!” Cổ Vũ Tiêu nói.
Nhìn vào ánh mắt của cô ấy.
Nó trông rất thật.
Nhưng Trần Lạc Thần không phải là Trần Lạc Thần của hai năm trước, cô gái càng xinh đẹp lại càng nham hiểm.
Một lần, đã bị người phụ nữ xinh đẹp này lừa dối.
Trần Lạc Thần bây giờ không thể không đề phòng.
Nếu cô ấy làm theo cách đó một lần nữa,chắc chắn cô ấy sẽ không thành công.
Có thể thấy được, nội lực của Cổ Vũ Tiêu rất phi thường, nhưng cô hoàn toàn không phải là đối thủ của Trần Lạc Thần.
Đương nhiên, Trần Lạc Thần không sợ cô ấy, mà là sợ quỷ đóa hoa! “Ta biết ngươi rất sợ quỷ đóa hoa, hiện tại ta sẽ vứt bỏ hết quỷ đóa hoa, ta sẽ đi bên cạnh ngươi. Với năng lực giết bảy vị cao thủ của Cổ gia, ngươi không cần phải sợ ta.” ? ” Cổ Vũ Tiêu để đáp lại sự tin tưởng cho Trần Lạc Thần, từ trong tay cô ta lấy ra quỷ đóa hoa, rải rác trên mặt sông.
“Hiện tại bây giơ ngươi nên tin rồi chứ? Ta hẹn ngươi ra chỗ khác. Là ta muốn giải thích với ngươi những chuyện này, nhưng không ngờ lãoThái bà lại phái người theo dõi ta!” Cổ Vũ Tiêu nói.
Cùng với đó, đôi mắt hơi ướt và đỏ.
“Ta thật sự không muốn tổn thương ngươi! Trần Lạc Thần!”
“Hừ, trên người ngươi cũng không còn có quỷ đóa hoa, ta cũng không sợ ngươi giở trò. Nếu không ta sẽ giết ngươi!” Trần Lạc Thần hít một hơi, nhẹ nói.
Sau đó hắn nắm lấy bả vai Cổ Vũ Tiêu .
Nhảy thẳng lên bờ từ thuyền.
Cổ Vũ Tiêu nói cho Trần Lạc Thần biết chỗ trốn, Trần Lạc Thần liền túm lấy cô lao về phía đó.
Trần Lạc Thần cẩn thận đề phòng.
Cửu La vương và Vân Tình, trước mắt vẫn chưa có thể đối phó được.
Hơn nữa, còn có Cổ gia thần bí khó lường này.