Dương Hạ nhíu mày, nhưng vẫn giả bộ nói: ” Ân tình của anh ,tôi sẽ ghi nhớ trong lòng, trời sắp tối, hiện tại cho của Mạc gia đều đã phát điên, Mạc Vũ thiếu gia cũng rất sốt ruột, ngài nên đi xem có chuyện gì đi!”
Nói xong, Dương Hạ liền định đóng cửa phòng lại.
“Chờ một chút, tôi liền biết cô sẽ nói như vậy, tôi biết Dương Hạ tiểu thư không thích tôi, nhưng tôi đã ngưỡng mộ Dương Hạ tiểu thư quá lâu rồi, tôi đã dẫn cô đi gặp Trần Lạc Thần , cho nên hôm nay tôi nhất định phải có được cô .”
Mạc Cường bắt lấy cửa phòng nói.
Dương Hạ chán ghét nhìn Mạc Cường một chút: “Mạc Cường thiếu gia, xin anh tự trọng, tôi là người đại diện của Long gia, là khách của Mạc gia đấy!”
“Ha ha , cái gì mà khách của Mạc gia, Long gia thật ra cũng chỉ là một quân cờ trong tay Mạc gia mà thôi , Dương Hạ tiểu thư , hôm nay tôi nhất định sẽ nhẹ nhàng với em “ Nói xong, Mạc Cường hướng phía Dương Hạ nhào tới. . .
” Anh định làm gì tôi? Cứu ! Cứu !”
Dương Hạ vội vàng hô to.
Nhưng Mạc Cường kịp thời bịt lên miệng Dương Hạ một tấm vải trắng, Dương Hạ hai mắt bỗng nhiên trở nên mê man, không ngừng giãy dụa !
Cùng lúc đó.
Trong địa lao. Trần Lạc Thần đang ngủ say , lỗ tai bỗng nhiên hơi động một chút. Sau đó, hai mắt đột nhiên mở ra.
Trong lúc đó, một vòng óng ánh màu xanh sẫm huỳnh quang, tại trong đôi mắt lóe lên một cái.
Sau đó anh tỉnh lại Trần Lạc Thần phát hiện, địa lao này gần như không có một chút ánh sáng, nhưng anh lại nhìn rất rõ ràng mọi vật.
Không những thế, mà anh chỉ cần muốn , là có thể nghe được âm thanh từ rất xa .
“Huh!”
Trần Lạc Thần thân thể hơi chấn động một chút, toàn bộ thân hình bay lên không dễ như trở bàn tay.
Nhưng là Trần Lạc Thần hiện tại nhìn da của mình, trên da chảy ra một chất lỏng màu đen.
Đó đều là tạp chất trong cơ thể.
“Linh huyết chính là linh huyết, chẳng những có thể để giúp mình ổn định tâm tính, còn có thể tiến một bước cải thiện rèn luyện thân thể của mình!”
Trần Lạc Thần mừng rỡ trong lòng. Bây giờ, hắn cảm giác nội lực của mình, so với ba ngày trước , đã tăng gấp bội.
“Trần Lạc Thần dự định sau khi lấy được linh huyết, tự mình đến tìm Mạc gia tính sổ , nhưng không nghĩ tới, bọn hắn thế mà chủ động đem mình mang tới!”
Trần Lạc Thần trong lòng cười lạnh.
Đúng rồi! Dương Hạ!
Bỗng nhiên, Trần Lạc Thần dừng lại. Vừa rồi trong cõi u minh, mình giống như nghe được Dương Hạ kêu cứu.
Ba ngày này, mặc dù Trần Lạc Thần lâm vào trạng thái ngủ say. Nhưng người bên cạnh nói gì, hắn đều nghe thấy hết.
Ý thức của hắn cũng không có ngủ say.
Đêm hôm trước , Dương Hạ đã nói rất nhiều vời mình . Nói không có chút cảm động nào là giả.
Dương Hạ trước đó cứu sống mình, lại liều chết đến thăm mình. Trần Lạc Thần biết, phần ân tình này, chỉ sợ khó mà trả hết.
Nàng hiện tại giống như gặp nguy hiểm! Trần Lạc Thần hai mắt nhíu một cái. Trước mặt là một cửa sắt. Trần Lạc Thần đưa tay kéo nhẹ một phát.