Trần Lạc Thần
Mang theo một số tảng đá!
Trần Lạc Thần thầm nghĩ.
Sau đó đi đến một bên, di chuyển những tảng đá và phong ấn các hành lang. (đáng lẽ dịch là bịt kín nhưng dịch sang phong ấn như Naruto vậy cho lạ)
“Ha ha ha! Tiểu tử thúi, mười ngày, ta đã chờ ngươi mười ngày, ngươi rốt cục củng chịu ra!”
Và vào lúc này, trên cao đột nhiên vang lên tiếng huýt sáo.
Ngay sau đó, mmột bóng người từ một chỗ thấp trên sườn núi nhảy xuống, rơi thẳng vào trước mặt Trần Lạc Thần.
“Mười ngày, ta còn tưởng rằng ngươi chết ở trong đó, ta có chút không can tâm, chuẩn bị rời đi. Cũng may ta đã đợi lâu đến bây giờ, nếu không, ta thật sự đã để cho tên tiểu tử thúi như ngươi chuồn mất!”
Mạc Thương Long cười nói.
Trần Lạc Thần khẽ giật mình, “Hóa ra là ta hôn mê trong sơn động mười ngày, tưởng chỉ là một đêm!”
“Ngươi đã sợ hãi trong hang động phải không? Tiểu tử thúi, quả nhiên là phúc lớn mạng lớn, thế mà không có bị cự mãng khổng lồ giết chết!”
“Xem ra là ý trời, ý trời cho ta giết được ngươi, đạt được bộ thể chất này!”
Mạc Thương Long cười lạnh nói
So với mười ngày trước gặp mặt, Trần Lạc Thần thấy Mạc Thương Long đối phó chật vật.
Xem ra thật sự là vất vả cho hắn, đã đợi ở đây nơi khỉ ho cò gáy này, còn chặn mình thời gian mười ngày qua.
“Hả? Tại sao ngươi lại chặn cửa hang? Trong hang động này có bí mật lớn sao?”
Mạc Thương Long nói.
“Ừm, bí mật rất nhiều, ta cũng không có phương pháp phá giải, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có manh mối để hóa giải! Ta chặn cửa hang lại để, sau này ta sẽ còn trở lại!!”
Trần Lạc Thần thẳng thắn nói.
“Cái gì? Như vậy là ngươi đã động đến bí mật trong sơn động? Là cái quỷ gì?”
Mạc Thương Long hưng phấn, trong mắt lóe lên một tia tham lam.
Ngay lập tức, hắn đột ngột quay người, cố gắng gỡ bỏ tảng đá.
Nhưng dù có cố gắng đến đâu thì những tảng đá đó cũng chẳng xê dịch là bao.
“Làm sao có thể nặng như vậy?”
Mạc Thương Long sắc mặt tím tái.
“Tôi đã phong ấn với một số bí pháp bí mật lên nó, và dựa vào nội lực thì là vô dụng!”
Trần Lạc Thần bật cười nói.
“Bí pháp? Bí pháp là gì?”
Mạc Thương Long ngạc nhiên hỏi.
“Nói một cách đơn giản, đó là sử dụng năng lượng sâu thẳm tồn tại trong tự nhiên. Nói theo cách này thì, đó là sức mạnh của từ trường. Với sức mạnh của ngươi, ngươi có thể chống lại sức mạnh từ trường của toàn bộ thế giới không?”
Trần Lạc Thần nói.
“Cái gì? Ngươi. . . Ngươi làm sao học được? Ngay tại cái hang động này sao?”
Mạc Thương Long trợn mắt ngoác mồm.
“Ừm!”
“Khó trách Trần Điểm Thương liều chết cũng phải hộ tống ngươi đến đây. Hóa ra trong hang động này có những phương pháp như vậy. Trời củng giúp ta, trời củng giúp ta rồi!”
Mạc Thương Long nhe răng cười.
Sau đó hắn lạnh lùng nhìn Trần Lạc Thần.
“Chẳng trách sau khi ta nhìn thấy ngươi đi ra, khí tức của ngươi rất khác xưa. Hóa ra là ngươi đã mạo hiểm như vậy. Đáng tiếc thay cho ngươi đã nói hết cho ta, nhưng là từ này về sau, chỉ có ta trên đời này mới biết được chuyện này.” bí mật này, Trần Lạc Thần, ta không thể để ngươi sống được nữa! Đừng trách lão phu lòng dạ ác độc, để lại mạng! “