Mục lục
Truyện Con Nhà Giàu - Trần Lạc Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 143: Kịch bản lật ngược




“Em họ, thật sự bị người ta đánh rồi? Còn đáng mạnh như vậy? Tại sao?”



Vừa nhìn thấy hai người đi tới, Tô Kiệt quan tâm hỏi.



Hai tên em họ này, trước kia anh ta không ở đây cũng chính là kẻ có tiếng ở đại học Kim Lăng.



Fuck, bây giờ anh ta với cậu Triệu chuyển trường đến, hơn nữa đã xác định rõ lập uy ở đại học Kim Lăng rồi mà em họ lại bị người ta đánh cho.



Điều này quả thật là một sự sỉ nhục vô cùng to lớn.



Còn Lý Bân và Dương Thanh ở một bên nhìn thấy hai người, mồ hôi trực tiếp rơi xuống đầu cúi thấp.



Hai người này chính là hai người bị ba người bọn họ đánh hội đồng ở cổng trường đại học Kim Lăng.



Nói thật, khi đánh còn không thấy gì, lá gan cũng lớn.



Nhưng đến bây giờ bình tĩnh lại, hai người đều có hơi sợ, dù sao Tô Kiệt là người đi theo cậu Triệu, không nói đến cậu Triệu, chỉ tính Tô Kiệt này, bọn họ cản bản không chọc nổi rồi.



Quá đen rồi!



“Khụ khụ, đừng nhắc nữa anh họ, vốn dĩ hôm nay nhìn thấy ba em gái không tệ, muốn trêu đùa một chút, kết quả thì… WTF!”



Nam sinh tên Tô Khải lúc này im bặt.



Vừa ngoảnh đầu, vừa hay va phải ánh mắt với Lý Bân, Dương Thanh, lập tức hô lên một tiếng.



“Anh họ, anh biết bọn họ sao?”



Tô Khải trợn mắt chỉ về phía đám Lý Bân.



“Không quen! Có điều chị dâu Lâm Kiều của cậu biết bọn họ.”



Tô Kiệt cười khổ một tiếng: “Sao vậy Tiểu Khải?”



“Mẹ nó anh họ, chị dâu, người đánh hai anh em em chính là ba người bọn họ!”



“Cái gì? Bị ba người bọn họ đánh? Tiểu Khải cậu chắc chứ?”



Tô Kiệt cũng có hơi ngạc nhiên, sau đó dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn sang ba người Trần Lạc Thần.



“Đương nhiên chắc chắn, đánh lão tam chính là hai người này, đánh em chính là tên này, đúng rồi, mắt của em là bị thằng này đánh!”



Tô Khải hằn học chỉ vào Lý Bân.



Lý Bân với Dương Thanh uống nước bọt, thật sự càng lo lắng cái gì thì sẽ xảy ra cái đó mà.



“Fuck, Lý Bân, Dương Thanh, tên họ Trần, ba người các anh từ khi nào lá gan lại lớn như thế? Ngay cả em họ của Tô Kiệt cũng dám đánh?”



Lâm Kiều ở đó lại khoanh tay trước ngực vui vẻ khi thấy người khác gặp họa.



Lúc này trong đại sảnh của nhà hàng Gia Viên, cũng vây lại không ít khách khứa đang hóng drama.



“Chị dâu họ, người này chị thật sự biết sao? Em cũng vừa hay muốn tìm chị hỏi thử có biết Lý Bân cậu Lý này hay không, dù sao người chị biết nhiều hơn em, không ngờ chị thật sự biết cậu Lý này!”



Tô Khải lúc này cũng cười lạnh nói.



“Ha ha ha? Ha? Lý Bân cậu Lý? Là anh ta sao? Tôi khinh, tôi nói cho cậu biết, ba người bọn họ, trừ Dương Thanh có chút bộ dạng con người, cái tên Lý Bân này làm gì có tiền, là một sinh viên nghèo, còn tên họ Trần ở bên cạnh anh ta, ha ha ha, anh ta chính là một tên nghèo kiệt xác còn thích giả bộ, cho nên Tiểu Khải cậu biết không, hôm nay cậu bị ba tên nghèo này đánh rồi!”



Lâm Kiều vừa nói vừa phấn khích lắc hông.



Đám Tần Phi ở một bên hoàn toàn đỏ mặt, thấy Lý Bân cúi đầu không nói, đám Tần Phi cũng coi như biết có chuyện gì rồi.



Chẳng trách vừa rồi Lâm Kiều kinh ngạo ép người như thế, Lý Bân cũng không đáp trả, lẽ nào Lý Bân thật sự đang lừa cô ta sao?



“Thì ra là giả vờ, tôi nói mà, từ trước đến giờ chưa từng nghe nói đến cậu Lý, lần này hay rồi, chúng ta ở đây tính toán nợ nần đi!”



Tô Khải vừa vặn vặn cổ cười lạnh, vừa từ bàn bên cạnh lấy ra một chai bia.



Đập mạnh xuống đất, sau đó ngoảnh đầu nhìn sang Tô Kiệt cười nói: “Anh họ, em ở đây gây sự không sao chứ?”



Tô Kiệt gật đầu: “Không sao, chị Duyệt giám đốc nơi này là chị nuôi của cậu Triệu, cũng là chị nuôi của tôi, ha ha, cậu cứ tùy ý đi!”



“Được!”



“Mẹ nó, để anh ở trước mặt tôi giả vờ oai phong, cậu Lý, tôi mời anh uống bia!”



“Phụt!”



Tô Khải há miệng, trực tiếp dốc một lượng lớn bia vào mặt của Lý Bân.



Gần giống với cảnh trong phim Young and Dangerous.



“Mẹ mày!”



Sau đó, Dương Khải giơ chai bia, muốn đập vào đầu của Lý Bân.



Còn Lý Bân thì sao, chỉ siết chặt nắm đấm chịu một màn này.



Tô Kiệt anh ta căn bản không chọc nổi, đây là điều chắc chắn.



Sắp tốt nghiệp rồi, anh ta tin Tô Kiệt có một vạn cách khiến mình không sống tốt được.



Cho nên, anh ta không thể không cam nguyện chịu trận.



Không có tiền không có thế lực, chỉ đành bất lực như thế, ngay cả tư cách bảo vệ bạn trai cũng không có.



Anh ta nhắm chặt mắt, chờ đợi chai bia đập xuống.



Thì nghe thấy một tiếng động lớn vang lên.



Bia bắn khắp nơi.



Sau đó nhìn thấy Tô Khải ôm đầu đang chảy máu trực tiếp ngã ra đất.



Là Trần Lạc Thần sớm đã cầm một chai bia tới, đập vào đầu anh ta.



“Dám đánh cậu Lý của tôi, tôi thấy cậu không muốn sống rồi!”



Trần Lạc Thần vừa rồi nhìn thấy Tô Khải sỉ nhục Lý Bân như thế thì sớm đã không chịu được nữa.



Trong lòng nghĩ, nếu đã giả vờ, vậy dứt khoát giả vờ đến cùng đi.



Đám Lý Bân, Dương Thanh, Tần Phi đều sốc.



Tô Kiệt với Lâm Kiều cũng ngây ra.



“Tên họ Trần kia, anh dám đánh em của tôi, tôi thấy anh không muốn sống rồi, có biết đây là địa bàn của ai không? Có tin tôi khiến anh không đi ra được khỏi đây không?!!!”



Tô Kiệt trực tiếp đanh giọng quát.



Sau đó gọi tên đàn em phía sau: “Đi gọi chị nuôi của tôi đến đây, hôm nay em trai tôi ở chỗ chị ấy bị người ta đánh, kêu chị Duyệt ra đây chủ trì công đạo!”



Nói xong thì cười lạnh nhìn Trần Lạc Thần.



“Aiya, nhóc cậu này thật sự quá manh động rồi, đây là đâu chứ? Nhà hàng Gia Viên của phố thương nghiệp, địa bàn của Trịnh Duyệt, thằng này ở địa bàn của người ta, vậy mà đánh em nuôi của Trịnh Duyệt, thật sự là không cần mạng nữa rồi!”



“Vãi, sớm đã nghe nói Trình Duyệt của phố thương nghiệp Kim Lăng rất ngầu, nghe nói ngay cả Triệu tổng mới tới cũng không dám hô to gọi nhỏ với Trịnh Duyệt, Trịnh Duyệt có lai lịch gì vậy?”



“Mẹ nó, anh không nghe nói à, Trịnh Duyệt chính là người có quan hệ không cạn với cậu Trần thần bí của Kim Lăng đó, có người nói Trịnh Duyệt là người phụ nữ của cậu Trần, Triệu tổng đó không dám không nể mặt!”



“Vãi vãi, trâu bò quá rồi, thằng nhóc này hôm nay thật sự phải bị phế ở đây rồi!”



Đám khách ở một bên, lúc này đều lo lắng nói.



Đương nhiên, người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.



“Lý Bân, Trần Lạc Thần, các anh mau chạy đi, cùng lắm tôi ở lại đây, bọn họ muốn xử lý thế nào thì xử lý thế đó, các anh chọc không nổi bọn họ đâu, mau đi đi!”



Tần Phi lúc này nghe thấy lời bàn tán của người xung quanh thì sắp bị dọa cho khóc rồi.



“Không! Lão Trần, Dương Thanh, cậu dẫn bọn Tần Phi đi trước đi, một mình tôi lo được!” Lý Bân lúc này cũng sôi máu, ôm kết cục muốn cùng người ta đồng quy vô tận.



“Hôm nay ai cũng không thể đi được cho tôi!!!”



Đột nhiên vào lúc này, giọng nói ở quãng cao của nữ vang lên.



Lúc này nhìn thấy một người phụ nữ chậm rãi từ trên lầu đi xuống.



Chính là giám đốc Trịnh Duyệt của nhà hàng Gia Viên.



“Chị Duyệt, có người đánh em trai của tôi!”



Tô Kiệt lập tức đi tới, nói giống như nịnh bợ.



Mà Trịnh Duyệt lúc này liếc mắt bên đánh người.



Khi nhìn thấy Trần Lạc Thần một tay đút vào trong túi, sắc mặt không mặn không nhạt, cơ thể của Trịnh Duyệt không khỏi run lên.



Hôm nay Trần Lạc Thần đặt chỗ ở nhà hàng Gia Viên, tự nhiên đã nói với cô ta tiếp đãi như thế nào trước rồi, kêu cô ta phối hợp diễn một vở kịch, để Lý Bân giả vờ làm cậu chủ.



Đây cũng là lý do tại sao Trịnh Duyệt luôn ở trên lầu, cô ta đích thân chuẩn bị phòng bao.



Nghe thấy có người đánh nhau mới xuống, không ngờ chính là cậu Trần.



“Cậu…”



Trịnh Duyệt vui mừng nói.



Mới nói được một chữ thì nhận được ánh mắt cảnh cáo của Trần Lạc Thần.



“Aiya, cậu chính là cậu Lý sao? Thì ra là cậu Lý đến rồi!”



Trịnh Duyệt bày ra nụ cười chuyên nghiệp nhìn sang Lý Bân.



Lý Bân cũng sắp trở tay không kịp rồi, đây là cái tình huống gì thế? Không phải nên là mình bị nữ cường nhân Trịnh Duyệt chỉnh cho sao?”



Trần Lạc Thần tiến sát bên người Lý Bân, nói Lý Bân kiên định một chút, bản thân chính là cậu Lý!



Lý Bân đương nhiên tin Trần Lạc Thần sẽ không chơi mình.



Cứng nhắc gật đầu nói: “Chính là tôi!”



“Aiya, cậu Lý cậu đến thì nói trước một tiếng, tôi nên đích thân xuống đón tiếp cậu, cậu Lý, có người mạo phạm cậu sao?”



Trịnh Duyệt vừa nói vừa lạnh lùng quét mắt nhìn Tô Kiệt với Lâm Kiều.



Tô Kiệt sớm đã trợn to mắt sững sờ rồi.



Còn Lâm Kiều thì sao, cô ta đương nhiên chắc chắn Lý Bân chính là tên nghèo, cậu Lý cái chó má gì chứ.



Cho dù bây giờ là đúng, cũng tuyệt đối là Trịnh Duyệt giúp anh ta. Bởi vì Lâm Kiều sớm đã biết Trịnh Duyệt, còn biết Trần Lạc Thần trước đây chính là trai bao của Trịnh Duyệt.



Cũng chính là vì trước đây có xảy ra chút xung đột với Trịnh Duyệt, vốn dĩ hôm nay còn muốn thông qua Tô Kiệt hóa giải hiểu lầm trước đây, kết quả rõ ràng Trịnh Duyệt đứng về phía Trần Lạc Thần.



Nhưng Trần Lạc Thần đã có bạn gái rồi? Sao có thể còn là trai bao mà Trịnh Duyệt nuôi được nữa?



Không đúng, lẽ nào chuyện Trần Lạc Thần có bạn gái, Trịnh Duyệt không biết?



Thấy sự việc chuyển biến theo chiều hướng ngược lại, trong mắt Lâm Kiều đột nhiên bắn tinh quang khắp nơi.



- ------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK