Nhưng không ngờ lại không có gì.
Lúc này, máu từ trên trán đang chảy xuống.
Đám vệ sĩ đã vô cùng sợ hãi.
Hai bên không bên nào động thủ.
Dương Vũ Phi lập tức tái mét mặt.
Xuất hiện chuyện đổ máu, lại ở Thục Đô, dù thế nào cũng không dễ nói.
“Đừng để cô gái này chạy, cô ta đã đánh cậu Lưu!”
Một vệ sĩ chỉ vào Hồ Tuệ Mẫn ở bên cạnh nói.
“Tôi….tôi không ra tay!”
Hồ Tuệ Mẫn cũng hoảng, lúc nãy cô ta chỉ muốn khuyên can, bản thân không hề ra tay, nhưng bây giờ rõ ràng đám vệ sĩ này cho là cô làm.
Mà nhân viên của Cảnh Khu, nghe nói đến chuyện này, lập tức cho người giải tán đám đông vây quanh.
Và gọi nhân viên y tế băng bó vết thương cho Lưu Vũ Tường.
Một số quản lý của Cảnh Khu cũng đứng ra thương lượng.
Hiện trường bây giờ, lập tức đã không còn nhiều người nữa.
Còn về mấy người Vương Văn, Trần Lạc Thần đi cùng với Hồ Tuệ Mẫn, đương nhiên cũng không đi được.
“Cậu Lưu, chúng tôi đưa cậu đến bệnh viện của Cảnh khu băng bó trước!”
“Không được để bọn họ đi!”
Lưu Vũ Tường che đầu, được nhân viên y tế khiêng lên cáng.
Lúc này vô cùng tức giận hét lên.
“Tôi không ra tay, dựa vào cái gì mà không được đi!”
Hồ Tuệ Mẫn tức giận, Lưu Vũ Tường này cũng quá ngang ngược rồi.
Sau đó quay người muốn rời đi.
“Cô này, mấy người trước tiên cứ đợi đã, xem xem chuyện này sẽ xử lý như thế nào, nếu như cô cứ đi như vậy, Cảnh Khu của chúng tôi cũng không có cách nào ăn nói với cậu Lưu!”
“Tôi có thể làm chứng, cô ấy không ra tay, chỉ kéo tôi ra!”
Dương Vũ Phi nhìn Hồ Tuệ Mẫn với ánh mắt tràn đầy sự cảm ơn, khẽ gật đầu, sau đó nói với giám đốc của Cảnh Khu.
“Cô Dương, cái này chúng tôi thật sự không có cách nào, nhưng Cảnh Khu của chúng tôi sẽ ngăn cản một vụ ẩu đả khác, nhưng cụ thể phải làm như thế nào thì phải xem thái độ của người nhà họ Lưu!”
Giám đốc bất lực nói.
Mặc dù chuyện xảy ra ở Cảnh Khu nhưng có một số chuyện có thể chống đỡ, có một số chuyện Cảnh Khu không thể chống đỡ được.
Vương Kiện ở bên cạnh bị dọa đến mức trán đổ đầy mồ hôi, Lưu Vũ Tường này hình như từ nhỏ đến lớn chưa từng bị chịu thiệt.
Bây giờ, lại bị đập vỡ đầu.
Hơn nữa còn nhận định là Hồ Tuệ Mẫn làm.
Mình cùng đến với Hồ Tuệ Mẫn, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị chĩa vào.
Đắc tội với nhà họ Lưu, nhà họ Vương nhỏ bé của bọn họ chỉ là một quả bóng.
Vì vậy lập tức gọi điện thoại cho ba của anh ta, Vương Kiện căng thẳng đến mức nói lắp.
Còn Vương Văn cũng chưa từng gặp chuyện như thế này.
Bị dọa cho đến mức bật khóc.
Dù sao, cô ta cũng là một cô nữ sinh vừa mới tốt nghiệp, vừa mới bắt đầu đi làm.
Bình thường cũng chưa từng gặp những nhân vật lớn như thế này.
Mà rõ ràng, cô ta biết nhà họ Lưu.
Vì vậy càng sợ hãi.
Đừng nói đến cô ta, Lương Mạnh bây giờ đã sợ đến mức gần khóc, gọi điện thoại cho ba của anh ta rồi.
“Chuyện này mấy người không cần phải sợ, dù sao mấy người cũng không ra tay, tôi sẽ giúp mấy người gánh vác!”
Dương Vũ Phi thấy bọn họ đều là những sinh viên 20 tuổi vừa mới tốt nghiệp.
Lần này đơn thuần là sợ mình bị làm hại.
Sao có thể nhẫn tâm để họ chống đỡ chuyện này chứ.
Hơn nữa, Hồ Tuệ Mẫn không ra tay, điều này Dương Vũ Phi biết.
Vì vậy, để bọn họ không bị dọa sợ, vì vậy Dương Vũ Phi đã làm tiêu tan đi sự lo lắng của bọn họ.
Mặc dù Dương Vũ Phi nhìn bề ngoài như không có chuyện gì.
Nhưng nói thật, trong lòng cũng có chút lo sợ, làm thế nào để giải quyết chuyện này đây.
Sau khi nói xong, Dương Vũ Phi lập tức liên lạc với công ty, nói hết ngọn ngành mọi chuyện một lượt.
“Hả? Được rồi, tôi biết rồi!”
Sau khi nói xong, vẻ mặt của Dương Vũ Phi hơi tối lại.
“Sao rồi chị Vũ Phi?”
Hồ Tuệ Mẫn lúc này đang rất lo lắng nói.
Một đám người cũng vây quanh.
Dương Vũ Phi lắc đầu: “Công ty nói bọn họ đang gấp rút tìm cách, đã liên hệ với Chu Minh, Chu tổng rồi, nhưng lần này Lưu Vũ Tường bị thương nghiêm trọng như vậy, vì vậy công ty lo lắng là có thể Chu tổng cũng không đè xuống được, dù sao ông ấy cũng sẽ không vì một nghệ sĩ như tôi mà gây chuyện với nhà họ Lưu! Mặc dù là Lưu Vũ Tường tìm chuyện, nhưng người bị thương lại là Lưu Vũ Tường, chuyện này có chút khó giải quyết!”
Dương Vũ Phi cũng có chút lo lắng.
Nếu như Lưu Vũ Tường không bị thương, chuyện này Chu Minh có thể đè xuống được, nhưng sau khi bị thương là hai chuyện hoàn toàn khác.
Hơn nữa cũng không thể vì chuyện này, mà Chu Minh đi làm phiền tổng bộ Trần thị, vậy thì bọn họ hoàn toàn có thể từ chức.
Vì vậy không ai ngốc đến mức vì một nghệ sĩ và một số fan hâm mộ của cô chống đỡ cái cột này, như vậy rất xấu hổ.
“”Vậy…..vậy phải làm sao?”
Vương Vũ bật khóc.
“Mọi người cũng không cần phải lo lắng, bây giờ tôi chỉ có thể tìm quan hệ của mình! Chị Lương, chị nói xem tìm ai thì được?”
Dương Vũ Phi hỏi quản lý của mình chị Lương.
Chị Lương dừng một lúc, sau đó nói: “Không nói đến những người ở trong giới giải trí, tôi cảm thấy có một người có thể tìm, chỉ cần cô có thể có được sự giúp đỡ của cậu ta, chuyện này chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa, đối với cậu ấy mà nói cũng chỉ là một câu nói!”
“Hả? Ai?”
Dương Vũ Phi vội vàng hỏi.
“Chính là Hoàng Hiên, cậu Hoàng, người mà lần trước em diễn xuất muốn có được phương thức liên lạc với em, lần mà cậu ấy tổ chức một bữa tiệc lớn, không phải đã nói rồi sao, có chuyện gì có thể tìm cậu ấy!”
Chị Lương nói.
“Hả? Hoàng Hiên, một cậu chủ giàu có ở Tô Thành, Hoàng Hiên?”
Rõ ràng đám người Hồ Tuệ Mẫn đều đã nghe nói đến cái tên Hoàng Hiên, sau đó nhìn nhau, trên mặt cũng có chút vui mừng, nếu như cậu Hoàng có thể giúp đỡ chuyện này thì tốt!
“Cũng chỉ có thể làm như vậy, cậu Hoàng quen biết rất nhiều đại thiếu, lần trước diễn xuất, thực ra chính là cậu Hoàng tổ chức cho một cậu chủ thần bí nào đó, vì vậy, cậu Hoàng chắc chắn có rất nhiều quan hệ, cậu ấy chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là được!”
“Ừ, được, để em thử xem!”
Dương Vũ Phi gật đầu.
Gọi cho Hoàng Hiên một cuộc điện thoại.
Không lâu sau, đầu bên kia đã nhận máy.
Dương Vũ Phi vô cùng vui mừng, lập tức kể lại ngọn ngành chuyện này.
Sau khi cúp điện thoại.
Dương Vũ Phi cười nói: “Được rồi, được rồi, cậu Hoàng nói chuyện này cậu ấy sẽ giúp đỡ khơi thông quan hệ một chút!”
“Hả!”
Đám người Hồ Tuệ Mẫn vô cùng vui mừng.
Đặc biệt là Hồ Tuệ Mẫn còn có nhiệm vụ trên người, sợ nhất chính là phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Trong lúc đợi điện thoại của cậu Hoàng, đám người Hồ Tuệ Mẫn vây quanh Dương Vũ Phi.
Nghe cô ta kể chuyện lần trước cậu Hoàng ở party.
Đó là lần đầu tiên nói chuyện nhiều như vậy với một người nổi tiếng, còn cùng nhau trải nghiệm chuyện này, mọi người vô cùng hứng thú.
Mà Trần Lạc Thần ở đây có chút khó xử.
Thậm chí lúc nãy còn đã chuẩn bị xong, nếu như đám người Vương Văn thực sự có chuyện, việc này nếu như mình có thể giúp thì sẽ giúp một chút.
Dù sao, Dương Vũ Phi cũng được xem như một nửa là người của mình.
Cũng không thể trơ mắt nhìn bọn họ xảy ra chuyện.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi, tiểu Hiên giúp đỡ cũng như vậy.
Nhưng không lâu sau, điện thoại ủa mình lại nhận được một tin nhắn.
Chính là của Hoàng Hiên gửi đến.
“em có chuyện cần anh giúp đỡ! Haha!”
Trần Lạc Thần không khỏi cười khổ, cũng đoán được là chuyện gì, nhưng vẫn hỏi.
Quả nhiên, Hoàng Hiên muốn Trần Lạc Thần nói giúp với Lý Chấn Quốc một câu, làm quan hệ trừng phạt nhà họ Lưu.
Một số chuyện, Hoàng Hiên không tìm ba của cậu ta mà thích tìm Lý Chấn Quốc.
Nhưng anh ta tìm nhiều rồi, nên cũng có chút ngại.
Bây giờ, chỉ có thể tìm Trần Lạc Thần thôi.
“Được rồi!”
Trần Lạc Thần cười khổ một tiếng, sau đó nói mọi chuyện cho Lý Chấn Quốc biết, Lý Chấn Quốc lập tức đi tìm cách.
Khoảng nửa tiếng đồng hồ.
Dương Vũ Phi vẫn đang lo lắng chờ đợi hồi âm, đang chuẩn bị gửi tin nhắn hỏi cậu Hoàng.
Kết quả nhìn thấy giám đốc của Cảnh Khu chạy đến.
“Cô Dương, có chuyện muốn nói với cô, lúc nãy cậu Lưu nói, chuyện này coi như là bỏ đi, cứ cho qua như vậy đi! Mọi người cũng có thể đi rồi!”
Giám đốc Cảnh Khu nói.
“Được, cảm ơn ông!”
Dương Vũ Phi cuối cùng cũng thờ phào nhẹ nhõm.
Mà Vương Văn và Hồ Tuệ Mẫn nhìn nhau, ai cũng vui mừng….
Cậu Hoàng, thật sự quá lợi hại rồi!
- ------------------