“Ai nha, thật sự là càng xem càng gấp, vì sao những người khác đều ưu tú như thế, cố tình loại người như cậu ta còn có thể sống được chứt Cùng là họ Trần , sao chênh lệch lại lớn như vậy?”
Tô Hồng nói.
Mà Úc Kim Phi cũng không nói gì thêm, dù sao, cô ta cố ý muốn tìm một người đàn ông vô dụng như thế mà.
Đầu tiên là sắp xếp xong nơi dừng chân cho bọn Trương Long, cũng căn dặn bọn họ một ít chuyện, dù sao bây gið thế lực đã vượt qua sự tưởng tượng của Trần Lạc Thần, cao thủ cũng không ít, anh bảo mấy người Trương Long và Thầm Vạn Sơn yên tâm chớ vội.
Đồng thời anh lại vội vàng đi sắp xếp cho đám người Takena Miko.
“Cô Miko, đây là phòng cho khách của cô, bên ngoài có nhân viên phục vụ đặc biệt, cô gì cần cũng có thể tìm bọn họ!”
Trần Lạc Thần cười nói.
Nói xong anh liền rời đi.
“Anh gì ơi, xin chờ một chút!”
Takena Miko bỗng nhiên gọi Trần Lạc Thần lại.
“Còn có chuyện gì à?”
“Anh à, có thể giúp Miko một chuyện hay không?”
Takena Miko đứng dậy, hơi cúi người chào nói với Trần Lạc Thần.
“Giúp cô một chuyện?”
“Ừ, tôi muốn nhờ anh giúp tôi chuyển lời với tập đoàn Thiên Long một chút, không biết gia tộc Takena có cơ hội cùng nhau ăn cơm với anh Trần của tập đoàn Thiên Long hay không, cùng, đây là danh thiếp của Miko, hi vọng anh chuyển lời thay tôi!”
Takena Miko lại hơi cúi đầu.
Trần Lạc Thần nhận lấy danh thiếp nhìn một chút.
Anh thầm nghĩ mặc dù nhìn qua Takena Miko này có vẻ điềm đạm nhã nhặn, giống như là một cô gái lễ phép có hiểu biết.
Nhưng mà đây là văn hóa nước Nhật, anh nghĩ chắc hẳn Takena Miko này cũng không đơn giản.
Quan trọng là Trần Lạc Thần cũng không hiểu rõ gia tộc Takena rốt cuộc là một gia tộc như thế nào.
Càng nghĩ về sau, Trần Lạc Thần gật đầu: “Được, tôi sẽ chuyển lời thay cho cô Miko, tạm biệt!”
Trần Lạc Thần cười gật đầu, sau đó đi ra ngoài.
Mà đợi đến khi Trần Lạc Thần đi ra, phát hiện bà già Tô Hồng vẫn còn đứng chờ ở trước núi.
Bây giờ đại diện cho mười tám thế lực đều đã tới, cũng đều được sắp xếp tốt rồi, bà ta còn chờ ai đây!
“Mẹ, mọi người đều đã tới đông đủ, chúng ta cũng đi thôi?”
Lúc này, Úc Kim Hương nói.
“Cái gì mà tới đông đủ, không vội, còn có một vị khách thần bí nhất chưa tới, vị khách này, mẹ sẽ tự mình tiếp đãi!”
Tô Hồng cười nói, thỉnh thoảng nhìn thoáng qua phía dưới núi.
“Hả? Hóa ra còn có nữa sao, con đã bảo mà, còn tưởng chúng ta sẽ ở biệt thự xa hoa nhất trong chứ?
Không phải là cho vị khách quý thần bí này chứ?”
Úc Kim Hương lại nói.
“Đương nhiên, coi như con thông minhl”
Tô Hồng cười đắc ý.
“Mẹ, hôm nay người tới đây không phú thì quý, đều là người có quyền thế nổi tiếng khắp nơi, còn có người lợi hại hơn họ sao?”
Lúc này Úc Kim Phi hỏi.
“Đương nhiên, bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn, thực lực gia tộc của vị quý khách kia, cũng không phải là thứ mà những người tới hôm nay có khả năng so bì được!”
Bà ta nói tiếp: “Đây là mẹ vô tình quen được ở nước Mỹ, cô ấy rất dịu dàng nhã nhặn, là một cô gái phương Đông tiêu chuẩn, mặc dù trẻ hơn mẹ mấy chục tuổi, không chênh lệch nhiều với Kim Phi con, nhưng nếu nói đến, so sánh khí chất của con với cô ấy, đơn giản là cách biệt một trời một vực, nếu không phải thân phận không đúng, mẹ còn muốn đi theo cô ấy làm chị em đấy chứ!”
“Thật sao!”
Úc Kim Phi có chút ê ẩm nói.
“Con đừng có mà không phục, một lần vô tình, mẹ nói với cô ấy về chuyện sâm vương, lúc này cô ấy liền tỏ vẻ có hứng thú, muốn tới mua được! Cũng không còn nhiều thời gian đâu, có thể cô ấy đã đến rồi!”
Tô Hồng nói.
Đồng thời bà ta còn nói một vài chuyện về vị khách quý thần bí này với hai đứa con gái.