Sau đó trùng điệp dập đầu.
“Mạc gia bất hiếu tử tôn Mạc Trường Không, quỳ cầu gặp Tam Thúc một lần ! Trời cao, có chuyện quan trọng bẩm báo!”
Mạc Trường Không lần nữa dập đầu.
Thấy thật lâu không người đáp lại.
Mạc Trường Không dập đầu đập càng vang.
Nhưng cũng không có ai xuất hiện “Tam Thúc không chịu gặp con, vậy thì mối thù của hai đứa cháu ông vĩnh viễn không được báo? Tốt, đã như vậy, con đành phải liều mạng với ông cháu hai người Hồn Điện Trần Điểm Thương , có chết cũng không hối hận, lấy cho Mạc gia ngàn năm vinh dự!”
Mạc Trường Không đập đầu rơi máu chảy, giờ phút này đứng lên nói.
“Đợi một chút. . . Con nói là ai? Hồn Điện Trần Điểm Thương?”
Đúng lúc này, trong đình viện xuất hiện một tiếng nói già nua.
Sau đó, Mạc Trường Không chính là nhìn thấy.
Cửa phòng đầy mạng nhện đã từ từ mở ra Một ông lão tóc bạc trắng xoá, dáng người gầy còm, run rẩy đi ra. . .
“Mặt trời còn chưa mọc hẳn, nhóc tiểu tử ở chỗ này khóc lóc kể lể, không lẽ ta cũng phải khóc theo con sao?”
Lão giả này, mặc dù tuổi già sức yếu, nhưng là, hai mắt lại là tinh anh.
Trên người hắn đầy mạng nhện, gầy gò, cho người ta cảm giác hắn là một người cực kỳ cổ quái Nhưng Mạc Trường Không rất tôn trọng ông.
Rốt cuộc đã 20 năm không gặp Tam Thúc Công.
Hắn nuốt nước bọt: “Tam thúc, cứu mạng, con bị Trần Lạc Thần Trần Điểm Thương truy sát, hai người này giết hai đứa tử tôn của con, chết thảm, đều là chết thảm, chết rất thảm!”
Mạc Trường Không lại khóc.
“Trần Điểm Thương, lão già này, ta đã từng đối phó với hắn những năm đầu, không ngờ hắn lại xuất hiện ra ngoài, ha ha, thú vị, có chút thú vị. Nhưng mà, làm sao con lại có thù với hắn , sao hắn ta lại giết con trai của con, hắn sẽ không tuỳ tiện như vậy! “
Mạc Thương Long lúc này mới nhẹ giọng hỏi.
” Ta nhìn không lầm hai đứa con trai của con đã gây ra rắc rối cho hắn và cuối cùng hắn đã lấy mạng chúng nó?”
Hắn ta lại nói.
“Hai đứa con trai của con, dù có ngoan cố, nhưng chúng chết rất thê thảm, con trai thứ ba của con, Mạc Kiếm, bị bọn chúng ném xuống thung lũng độc dược, để muỗi ăn thịt, còn ép con trai Mạc Vũ tự vẫn! Tam Thúc Công, người không thể ngồi yên, Trần Điểm Thương là đệ nhất thiên hạ, không ai địch nổi, trời cao cũng không phải là đối thủ của hắn, nếu Tam Thúc Công không đứng lên và xin Trần Điểm Thương tha mạng cho con, vậy con cũng chỉ có thể chết trước mặt người mà thôi! “
Nói xong, Mạc Trường Không liền phóng tới một cái cây lớn , muốn đập đầu tự vẫn.
Còn Mạc Thương Long, bóng dáng đột nhiên tiêu tán, khi xuất hiện lại, một tay ông đã ôm lấy đầu Mạc Trường Không.
“Thằng khốn,ta người của Mạc gia, ta nhất định sẽ làm cho Trần Điểm Thương sợ hãi, trên đời này không có ai là giỏi nhất, không có ai là bất khả chiến bại, Mạc Thương Long ta sẽ tới hỏi tội ngươi Trần Điểm Thương !”
Mạc Thương Long hơi nheo lại đôi mắt già nua.
Trong mắt ông lóe lên một vòng lửa giận.
” Con đừng lo lắng, chỉ cần ta ở đây, ta nhất định sẽ tìm công lý cho con, tìm Trần Điểm Thương sẽ tất toán món nợ này.” Lãi mẹ đẻ lãi con Mạc Thương Long lạnh lùng nói.