Mục lục
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không có là do anh tưởng tượng”. Tịch Ly cho là mình nhanh trí, liền nhanh chóng muốn dập tắt nghi ngờ của anh. Kết quả lại khiến cho Lạc Anh nâng môi cười nhạt, đẩy ghế đứng lên, đem tay mình nâng lấy cằm nhỏ của Tịch Ly, ép buộc cô phải đổi thị với anh: “Ha ha, thật sự là em không có né tránh anh sao?”


“Không có”





Tịch Ly mặc dù có hơi hoảng loạn, nhưng cô cũng không thể làm gì hơn ngoài việc liên tục


lặp lại những câu nói nhằm phủi bỏ nghi ngờ của Lạc Anh đối với mình.


Cô là đang nghĩ trong khoảng thời gian này, cả hai tốt hơn hết là nên dành cho nhau không


gian riêng, để cho nhau có thời gian suy nghĩ lại.



VietWriter



“Giỏi lắm”


F


Lạc Anh nhân lúc Tịch Ly không phòng bị, liền nhanh chóng cúi đầu xuống, đem đôi môi bác của mình áp sát vào đôi môi anh đào đỏ mọng đang mấp máy của cô. Tịch Ly đương nhiên là vùng vẫy, cô cựa quậy không muốn tiếp nhận nụ hôn này của anh,


nhưng Lạc Anh không cho cô phản kháng, hôn thêm một lúc phát hiện có một đôi mắt khác


đang chằm chằm nhìn mình mới miễn cưỡng buông tha cho đôi môi của Tịch Ly, sau đó hướng ánh mắt đã đỏ ngầu về phía chị Lan đang đứng hình tại chỗ: “Chị, mau đi ra ngoài đi”. Chị Lan nghe Lạc Anh gọi mình liền sực tỉnh, đưa mắt lén lút nhìn khung cảnh trước mắt mới nhận thấy mình đã hơi khiếm nhã rồi, phá hỏng không gian riêng tư của cô, cậu chủ cho nên liền biết điều gật đầu mà chạy ngay đi: “Vâng, vâng, tôi sẽ ra ngoài ngay, là tôi vô ý quả” Lạc Anh hài lòng khi trong bếp chỉ còn lại mình anh và cô, cũng không kiềm chế tức giận nữa, nhanh chóng thay đổi tư thể đem cô đặt lên trên bàn ăn, sau đó ngấu nghiến hôn lên đôi môi cô, không quan trọng Tịch Ly đang vùng vẫy phản kháng như thế nào.


Chát!


Một âm thanh va chạm khá lớn vang lên. Lúc Lạc Anh ý thức được chuyện gì vừa xảy ra là lúc anh cảm nhận được một bên má mình có hơi đau rát, còn tay Tịch Ly thì lại đang vươn ra giữa không trung, một đôi mắt đẹp ngân ngấn nước nhìn anh: “Lạc Anh, anh có biết chính mình đang làm gì không vậy hả? Anh như vậy, thật khiến cho tôi


cảm thấy kinh tởm anh”


Lạc Anh hơi người trước một loạt hành động vừa rồi của cô, đem bàn tay to thô ráp áp lên


má mình, nhưng tức giận trong mắt không có giảm đi, mà dường như còn trở nên bùng cháy


dữ dội hơn lúc trước.


Anh chế ngự hai tay cô đem đặt cố định trên đỉnh đầu, đôi tay út thô bạo xé đi váy ngủ của


cô, dọc theo bắp đùi cổ vuốt ve nơi tư mật, nâng môi lên cười nói: “Tôi chạm vào thì không được, nhưng tên chồng cũ kia của em thì em lại cho phép sao? Em nên biết hiện tại em đang là bạn gái của ai, em hiện tại là đang thuộc quyền sở hữu của ai” Lạc Anh nói rồi kéo quần lót của cô xuống, đồng thời cũng giải phóng khát vọng to lớn của


mình, đem đặt trước cửa động của cô mà mơn trớn.


“Không, không” Tịch Ly bị một loạt động tác điên cuồng của anh dọa sợ, cô liên tục lắc nguầy nguậy cái


đầu nhỏ của mình, miệng liên tục nói không.


Nhưng hành động này của cô không những không làm giảm đi được nộ khí của anh, mà trái lại còn giống như thêm dầu vào lửa, khiến cho Lạc Anh trực tiếp mất khống chế mà đem


phân thân dứt khoát đi vào nơi sâu nhất của cô.


"A!"


NO


Khoảnh khắc Lạc Anh đem phần thân tiến vào trong cô, Tịch Ly liền thét lên một tiếng chói tại, nơi tư mật của cô cảm giác như bị ai dùng dao cắt nát. Bình thường lúc thân mật, hai người luôn phải có màn dạo đầu rất lâu cô mới miễn cưỡng tiếp nhận anh, nhưng bây giờ lại đột nhiên tiến vào như vậy, đương nhiên sẽ khiến cô phòng có chuẩn bị trước dẫn đến bị đau. Nhưng khác với lịch Ly, Lạc Anh bây giờ lại đang có rất nhiều khoái cảm, anh hôn lên từng tấc da thịt cô, bày ra gương mặt thỏa mãn cùng nâng niu: “Ngoan, thả lòng một chút. Em cứ cắn chặt anh không buông như vậy, nhất định sẽ khiến anh mất đi khống chế mà làm tổn thương em” Khống chế sao? Lạc Anh căn bản đã mất đi khống chế từ trước đó luôn rồi, đã sớm đem lí trí của mình đi mai táng ở bên trong cô ấm áp, khít khao. “Đi, đi ra. Anh mau rút nó ra” Gương mặt Tịch Ly giờ đây đã giàn dụa nước mắt, cô dùng hết sức bình sinh muốn đẩy Lạc Anh ra. Nhưng với chút sức món đó của cô căn bản đầu phải là đối thủ của anh, hoàn toàn không thể khiến cho thân thể Lạc Anh lay chuyển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK