Alan có chút bất lực nhìn năm, sáu bát cháo đang được Cố Huệ xách trong tay, anh liền cất
tiếng:
“Em không cảm thấy như vậy là hơi nhiều hay sao?” “Đâu còn cách nào đâu? Em cũng đâu biết khẩu vị của cô ấy?” Alan thở dài một hơi, sau đó nhanh chóng lái xe quay trở lại khách sạn, anh cũng biết rằng
bà bầu rất khó tính, mà cháo để nguội sẽ không ngon.
“Tịch Ly, tớ về rồi”
Lúc Cố Huệ đẩy cửa phòng bước vào liền thấy Tịch Ly đã nằm trên giường ngủ say. Cô ấy
VietWriter
thấy vậy cũng không có ý định đánh thức Tịch Ly dậy, đặt mấy túi đựng chảo lên bàn rồi ngồi
bên mép giường quan sát Tịch Ly đang yên lặng ngủ.
Mặc dù nói là đang ngủ nhưng chân mày Tịch Ly vẫn chau chặt, khóe mắt có hơi ươn ướt, thật khiến cho người ta nhìn thấy mà đau lòng.
Cố Huệ đưa tay lên lau đi nước mắt đang đọng trên khóe mắt Tịch Ly, sống mũi cô cũng đột ngột cảm thấy cay, liền sụt sịt mấy cái nắm lấy tay Tịch Ly: “Con bé này sao cậu lại ngốc như vậy chứ? Sao lúc nào cũng luôn chọn những gã đàn ông
làm tổn thương mình vậy? Nếu không tìm được ai tốt, cứ ở bên cạnh tớ không phải được rồi
sao?”
Cố Huệ nói rồi áp tay Tịch Ly lên má mình, từng hành động và câu nói mà cô vừa thể hiện ra
thật sự khiến cho Alan câm nín.
Cố Huệ hiện tại như thế này. Có được tính là đang ngoại tình công khai trước mặt anh ấy
không?
Alan nghĩ vậy liền đứng lên phía trước tách Cổ Huệ ra khỏi Tịch Ly, âm thanh hờn dỗi vang
lên bên tai cô, đầu gục vào vai cô:
“Anh cũng biết ghen đấy nhé? Anh dỗi rồi, em mau dỗ anh đi”
“Gì chứ? Anh cũng đâu còn là con nít?” Cổ Huệ đẩy Alan đang dụi đầu vào hõm cổ mình ra, cô thật sự không hiểu tại sao từ lúc yêu nhau đến giờ Alan càng ngày lại càng bám người như thế.
Tịch Ly đang mơ màng ngủ, vì vậy chỉ cần có một chút tiếng động lớn là cô liền tỉnh lại ngay. Từ từ mở mắt ra, cô liền thấy cảnh Alan và Cố Huệ đang ôm ấp. Nói mới nhớ, lần gặp lại này, mối quan hệ giữa hai người bọn họ có gì đó không đúng lắm. Lần đầu gặp Alan, cô cảm thấy giữa cậu ta và Cố Huệ chỉ là tình bạn. Nhưng bây giờ có vẻ không đúng lặp, sự thân thiết giữa hai người giống như một cặp tình nhân hơn. “Tịch Ly, cậu tỉnh rồi?” Nghe thấy tiếng chăn màn sột soạt, Cố Huệ liền đẩy Alan ra rồi quay sang nhìn Tịch Ly. “Tiểu Huệ... Hai người.” “Bọn tôi đang hẹn hò” Alan không hề giấu diếm nắm lấy tay Tịch Ly mà đưa lên, sau đó hôn lên mu bàn tay cô ấy một cái. Sự thật là như vậy, nên Cố Huệ cũng không phản bác gì. Cô rất đồng ý với việc làm của
Alan.
Cố Huệ nhìn đôi nam nữ trước mặt, cô có chút cảm giác an ủi. Tuy bây giờ cô phải trải qua nhiều biến cốc, nhưng bạn thân cô lại đang được ở bên người mình yêu. Cho nên với cô, đây cũng có thể coi là một niềm an ủi. “Cố Huệ, xin chúc mừng” Tịch Ly đưa tay ra phía trước, muốn nắm lấy tay Cố Huệ. Cố Huệ cũng vô cùng phối hợp nắm lấy tay Tịch Ly, gật đầu cười nhẹ: “Được, cảm ơn cậu”.
"À."
Giống như nhớ ra điều gì đó, Alan thốt lên một tiếng rồi đi lại cạnh bàn.
“Cô tỉnh lại rất đúng lúc. Đồ mà Cố Huệ mua, nhân lúc còn nóng cô ăn thử một chút, xem có hợp khẩu vị hay không?”
Alan lấy ra một hộp chảo trong túi cháo kia rồi đưa cho Tịch Ly, cô cũng rất vui vẻ mà đón nhận.
Tịch Ly vừa mở hộp cháo ra, một mùi hương nhàn nhạt phả vào mủi cô. Mùi gạo thơm khiến cho cô cảm thấy dễ chịu, không có cảm giác kén ăn lắm.
Nhìn Tịch Ly ăn uống ngon lành, Cổ Huệ xoa xoa mái tóc cô sau đó nói: “Cậu ăn nhiều một chút. Bây giờ cậu là một người hai mạng, nhất định phải biết chăm sóc sức khỏe của bản thân, cũng chính là chăm sóc cho đứa bé”
Tịch Ly thấy Cố Huệ dịu dàng dàng với mình như vậy, sống mũi cô hơi cay, khẽ gật đầu một cái. “Cố Huệ, cảm ơn cậu. Thật tốt khi kiếp này tớ có thể trở thành bạn thân của cậu “Cậu nói khờ cái gì đó? Không chỉ có kiếp này, mà ngay cả kiếp sau hay những kiếp sau sau sau nữa, chúng ta vẫn sẽ là bạn của nhau”