Mục lục
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phần là vì suy nghĩ đó, cũng phần là vì Quân Thành không muốn xâm phạm quyền riêng tư của cô, cũng không muốn làm phiền cô nghỉ ngơi nên đã tắt máy đi. Nhưng người bên kia rất kiên trì, đã trôi qua mười phút mà vẫn liên tục gọi điện đến. Quận Thành đắn đo một hồi, sau đó thở hắt ra một hơi, không còn cách nào khác đành phải cầm lấy điện thoại cô đi ra ngoài nghe máy. “Alộ?”


“Tịch Ly, em đang ở đâu vậy?” Vừa mới nhấn nút nghe, Quận Thành đã nghe thấy một giọng nam trầm ấm có chút quen


thuộc lọt vào trong tại mình.





Không phải chứ? Giọng nói này không phải là của Lạc Anh sao? Dù sao cũng là đối tác trên thương trường, số lần nói chuyện không hề ít, cho nên Quân Thành cũng có thể dễ dàng nhận ra được.


“Sao vậy, sao em không nói gì?


Quận Thành thấy không có ai lên tiếng đáp lại, giọng anh liền cao lên một chút để thể hiện


sự khẩn trương.


Quân Thành mặc dù đang vô cùng thắc mắc tại sao Lạc Anh lại quen biết cô, nhưng hiện tại sức khỏe cô không tốt, anh cũng không muốn có được câu trả lời từ miệng của người khác, cho nên chỉ có thể đợi Tịch Ly tỉnh lại. “Cô ấy hiện tại không nghe máy được đầu


Quận Thành cất giọng, trực tiếp đánh một đòn vào lỗ tại Lạc Anh.



VietWriter



Lạc Anh ở đầu dây bên kia đương nhiên cũng có thể dễ dàng nhận ra giọng nói này là của


Quận Thành, Quận Thành tại sao lại cầm máy của cô, điều này khiến cho Lạc Anh thấy vô


cùng khó chịu.


“Quân Thành, cô ấy hiện tại đang ở đâu? Anh mau chuyển máy cho cô ấy” “Tôi đã nói qua, Tịch Ly hiện tại không thể nghe máy được” Giọng Quân Thành trầm trầm từ tốn vang lên, trực tiếp khiêu khích Lạc Anh nổi nóng. “Anh nói vậy là sao? Tôi nhắc lại lần nữa, anh mau chuyển máy cho cô ấy” Từ giọng nói mà nghe ra, Quận Thành cũng có thể thấy được Lạc Anh đang nóng nảy. Nhưng với tình hình của cô hiện tại, đâu phải Lạc Anh muốn nghe cô nói là liền có thể nghe được đâu?


Nhưng xét thấy cô và Lạc Anh có vè quen biết, nên Quân Thành cũng không giấu diếm, nói ra tình hình hiện tại của cô cho anh biết:


“Cô ấy đang ở trong bệnh viện. Địa chỉ là..” “Bệnh viện sao?”


Tay Lạc Anh siết chặt lấy điện thoại, tim anh khẽ đập thịch một cái.


“Anh sao vậy, Lạc Anh?” Cố Hy nhìn thấy sự sững sờ cùng lo lắng hiện hữu trên gương mặt anh, còn nghe thấy anh nhắc tới bệnh viện, cô ta liền tỏ ra lo lắng.


Lạc Anh không có thời gian để giải thích cho Cố Hy. Anh cầm lấy áo khoác mặc vào, sau đó đi ra khỏi cửa. Trước lúc rời đi cũng không quên xin lỗi Cố Hy:


“Cố Hy, xin lỗi. Hiện tại anh đang có việc gấp, xử lý xong rồi, anh sẽ tới thăm em”


Nói rồi anh liền quay người chạy đi, cho nên căn bản Lạc Anh không thể nào thấy được


ngay khi anh quay lưng đi, môi Cố Hy liền cong lên tạo thành một nụ cười trông vô cùng nham hiểm. Cô ta thu lại dáng vẻ yếu ở trước mặt anh, hành động lưu loát ngồi thẳng dậy, tựa lưng vào


thành giường đã được dựng gối mềm che chắn, nhìn ra ngoài cửa sổ ngân nga hát, sau đó ánh mắt ánh lên tia đắc thắng, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ nói một câu: “Tịch Ly à. Tôi thắng cô rồi. Nếu như có trách, thì hãy trách bản thân cô không hiểu chuyện. Rượt phạt thà đi đi uống, lại không muốn uống rượu mời”.


Cố Hy cười lên một tràng rồi từ từ nằm xuống giường, cũng dần chìm sâu vào giấc ngủ. Trong lòng cô ta đầy vui sướng. Cô ta tự tin rằng, Lạc Anh hiện tại đã sắp quay trở lại làm


người đàn ông của cô ta.


Lạc Anh ra khỏi bệnh viện liền đi thẳng đến bãi đỗ xe, nhanh chóng lấy xe ra rồi đi tới địa điểm mà Quận Thành nói.


Lúc anh tới nới, tận mắt chứng kiến Tịch Ly nằm lặng yên không nhúc nhích trên giường


bệnh, trán cô còn đang bằng một giải bằng màu trắng, anh mới hiểu cảm giác sợ hãi tột độ là thế nào.


“Tịch... Tịch LY Lạc Anh trực tiếp bỏ qua sự có mặt của Quân Thành, anh lao tới nắm lấy tay cô, liên tục gọi tên cô mong cô tỉnh lại. Nhưng tuyệt nhiên, không có một lời hồi đáp nào dành cho Lạc Anh cả. “Bác sĩ đã nói rồi, anh đừng làm phiền cô ấy nghỉ ngơi”


Quân Thành cuối cùng cũng không nhịn được sự càn quấy của Lạc Anh, anh bước lên phía trước ngăn hành động đang cố đánh thức Tịch Ly của Lạc Anh lại.


Lạc Anh nghe Quận Thành nói tới lời dặn của bác sĩ quả nhiên liền dừng ngày hành động


lại, chuyển sự chú ý dời qua phía Quân Thành: “Cô ấy rốt cuộc bị làm sao? Tại sao lại thành ra như thế?” “Là bị tai nạn, được một người qua đường tốt bụng chở đến đây”


Quận Thành dựa lưng vào vách tường, thanh âm trầm thấp đáp lại câu hỏi của Lạc Anh.


“Tại sao cô ấy lại xảy ra tai nạn?”


“Tôi không biết. Chỉ là tâm trạng của Tịch Ly hôm nay không được tốt. Lúc gọi điện cho tôi,


cô ấy khóc rất nhiều”


Quân Thành nói rồi hồi tưởng lại dáng vẻ của cô khi tìm anh bật khóc, trái tim Quân Thành vừa nghĩ tới là lại liền thấy âm ỉ đau.


Lạc Anh nắm chặt tay thành quyền, anh tiến tới đấm mạnh một cái vào tường, khiến cho da


tay hơi trầy xước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK