Mục lục
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi có linh cảm không tốt lắm về cao kế này của cậu”. Lạc Anh mặc kệ cánh tay Flinn đang đặt trên vai mình, đôi mắt phượng màu đen hơi híp lại. Finn thấy vậy liền thu tay về, sau đó phủi phủi bụi trên quần rồi đứng dậy: “Không muốn thì thôi vậy, dù sao Tịch Ly cũng đâu phải vợ tôi. Tôi tốn công vắt óc suy nghĩ cũng chỉ là vì muốn tốt cho cậu thôi.”





Anh ta nói rồi quay người bước đi, nhưng quả đúng như dự đoán, còn chưa bước ra khỏi cửa thì sau lưng đã có một âm thanh thâm trầm cất lên: “Vậy tôi nên làm như thế nào?” “Đó, ngoan ngoãn chấp nhận ngay từ đầu thì có phải tốt hơn không? Làm tốn cả thời gian vàng bạc của tôi rồi.” Flinn ngay lập tức quay lại chỗ Lạc Anh, nhìn anh cười tự mãn. Ngay sau đó Flinn liền nói ra những việc cần làm, kế hoạch không dài lắm, nhưng nghe có vẻ cũng rất khả thi. “Xuống dưới ăn cơm thôi, có lẽ vẫn còn có phần cho chúng ta đó” Flinn chỉ tay về phía cửa, Lạc Anh gật đầu loạng choạng đứng lên. "A." Ban nãy Tịch Ly dùng lực đẩy anh ra có hơi mạnh, kết quả khiến cho Lạc Anh bị ngã về phía sau, mắt cá nhân va chạm với chân giường gỗ, bây giờ nơi mắt cá vẫn còn cảm thấy âm ỉ đau.


RCOS


“Làm sao vậy?”



VietWriter



Flinh tinh ý nhanh chóng nhìn ra được việc đi đứng của Lạc Anh không lưu loát lắm liền dừng lại đỡ anh. “Ban nãy cãi nhau với vợ, xảy ra xô xát” Chuyện cũng không có gì phải tế nhị cả, cho nên Lạc Anh nghĩ cũng không cần dấu diếm. Ai mà ngờ, vừa nghe Lạc Anh nói vậy, ý cười trên môi Tịch Ly ngày càng trở nên đậm hơn, anh ta vui vẻ dìu Lạc Anh xuống dưới nhà, lúc đến trước cửa nhà bếp liền đặc biệt dặn dò anh: “Biểu hiện tốt một chút, diễn cho sâu vào. Lát nữa hãy làm như chân cậu gặp gãy ra đến nơi rồi ấy, phải tỏ ra thật đau đớn, có biết không?”


Flinn nhìn chòng chọc vào Lạc Anh, khiến cho anh cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng cũng không thể nào nói không. Flinn bây giờ chính là chiến hữu của anh, là đôi bạn cùng tiến, là đồng hội đồng thuyền, cho nên anh bắt sbuoojc phải nghe theo lời anh ta:


“Biết rồi, sư phụ”


“Đúng là trò ngoan của ta” Flinn tếu táo hùa theo trò đùa của lạc Anh, đỡ lấy Lạc Anh đi vào trong bếp. “Mọi người vẫn chưa ăn xong ?” Flinn muốn thu hút sự chú ý của người xung quanh cho nên chân vừa bước qua cửa bếp một bước thôi đã dõng dạc lên tiếng, khiến cho mọi người đều không hẹn mà đồng thời quay lại. “Ừ, thấy hai đứa đi lâu quá. Đồ ăn cũng sắp nguội cả rồi cho nên bọn ta ăn trước Lạc Phu Nhân gật đầu nhìn Flinn, ngay sau đó bà liền nhận ra có gì không đúng lắm, vội vã cất tiếng hỏi Lạc Anh: “Lạc Anh, con làm sao thế? Sao lại để Flinn phải dìu thế kia?” “Không có gì đâu, mẹ. Ban nãy không cẩn thận, cho nên ngã ở trong phòng” Lạc Anh cười cười đáp lời Lạc Phu Nhân, nhưng ánh mắt lại hướng về phía Tịch Ly, khiến cho cô cảm thấy hơi chột dạ.


Ở trong phòng sao? Sao anh lại nhìn cô? Không phải anh đi cà nhắt như vậy là do ban nãy cô đẩy ngã anh đấy chứ? “Con... Con ăn no rồi”


Tịch Ly có chút hoảng loạn đẩy ghế đứng lên, sau đó ngay trước mắt mọi người chạy ra ngoài. Lúc chạy ngang qua Lạc Anh, rõ ràng cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt anh nhìn mình vô cùng nóng bỏng. “Tịch Ly, con đừng có chạy như vậy. Đi từ từ” Lạc Phu Nhân ở trong bếp hét vọng ra, sau đó cũng lo lắng chạy theo cô. Đứa trẻ này sao lại cứ tăng động như thế chứ? Cô không biết trong bụng mình hiện


tại đang có một sinh mệnh nhỏ sao? Làm sao lại không chút kiêng dè nào mà chạy


nhanh như ngựa chiến vậy chứ? “Hai cậu ngồi xuống dùng bữa đi. Tôi đi hâm nóng thức ăn cho hai người” Thím Cổ nói rồi đứng lên đi về phía bếp nấu, hâm lại mấy món ăn để gia tăng hương vi.


“Làm phiền thím rồi” “Không sao, cậu Flinn không cần khách sáo”


Thím Cố xua tay nhìn Flinn, sau đó chuyên tâm canh lửa nồi thịt kho tàu.


“Lạc Anh làm sao vậy?” Anne đặt đôi đũa trong tay xuống, hướng ánh mắt mình về phía hai chàng trai ngồi


đổi diện.


“Chỉ bị ngã một chút thôi. Em không cần để ý cậu ta, để ý anh là được rồi.” Flinn phúng mà nhìn Anne, trước mắt Anne anh bao giờ cũng giống như một đứa trẻ chẳng ngại làm nũng để cô yêu thích mình. “Cất hũ giấm của anh đi.” Anne gắp một miếng thịt đưa đến trước miệng Flinn, Flinn cũng rất phối hợp mở miệng ra mà nuốt lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK