Mục lục
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như vì thai nghén khiến cô ấy không ăn uống gì được mà gầy sọp đi như Tịch Ly hiện tại, Alan nhất định sẽ đau lòng chết mất. Cãi cọ qua đi, rốt cuộc không gian cũng dần dần yên tĩnh lại. Cố Huệ giận dỗi không muốn nói chuyện với Cố Quần nữa, nhưng cô cũng hiểu nếu không ăn uống gì thì bản thân sẽ không thể tiếp tục trụ lại đây mà chăm sóc cho Tịch Ly.





Người duy nhất có khả năng ở cạnh để quan sát cô tỉ mỉ nhất chỉ có Cố Huệ mà thôi, cho nên coi như không vì bản thân, cô cũng phải vì Tịch Ly mà ăn uống một chút gì đó.


“Đàn ông đều là đồ phụ bạc”


Cố Huệ vừa nhai nhồm nhoàm một lúc hai miếng há cảo lớn vừa nói. Cố Quân đứng ra bênh vực Lạc Anh là người tốt cái gì chứ? Bây giờ bạn cô vì tình nhân của anh ta mà phải nhập viện trong tình trạng khẩn cấp, anh ta vậy mà một bước chân cũng không tiến đến bên cạnh Tịch Ly, lại đùn đẩy trách nhiệm chăm sóc cô cho người khác rồi nói đi là liền đi. Đúng là người bội bạc. Alan và Cố Quân đứng ở một bên đương nhiên nghe được rất rõ ràng những gì Cố



VietWriter



+


Huệ nói. Nhưng xét thấy tâm trạng cô ấy đang vô cùng không vui vẻ, tất cả cũng đã mệt mỏi vì một loạt chuyện bất ngờ ập đến trong ngày hôm nay rồi, cho nên cũng không ai nói thêm câu gì nữa. Tối hôm đó cả ba người đều ở lại trong bệnh viện, dù Cố Huệ hay y tá có đuổi thì Alan và Cố Quân cũng nhất quyết cắm cọc tại chỗ không chịu đi, họ đều bảo không yên tâm khi để ai cô gái ở lại đây một mình. “Nói nghe rất có chí khí, xem như trên thế giới này vẫn còn vài người đàn ông tốt đi.” Cố Huệ thầm nghĩ trong lòng rồi kéo ghế lại ngồi sát giường bệnh của Tịch Ly, đợi qua nửa đêm cô ấy cũng vì mệt mỏi quá mà ngủ thiếp đi mất.


Còn Lạc Anh hiện tại đang đứng ở nhà kho cũ. Anh đã đứng đợi từ nãy giờ, nhưng người muốn gặp thì vẫn chưa có tới.


Quả nhiên là linh thiêng, vừa mới đưa đồng hồ lên xem thì trên nền nhà bằng xi măng đã vang lên tiếng giày cao gót. Người vừa bước vào trong là Cố Hy, cô ta vẫn giữ nguyên phong cách ăn mặc cũ, chân đi giày cao gót, gương mặt trang điểm đậm, mặc một bộ đồ da beo bó sát ưỡn ẹp đi tới trước mặt Lạc Anh. “Lạc Anh, anh gọi em ra đây có chuyện gì sao?”


Cố Hy bày ra gương mặt e thẹn như thiếu nữ mười tám tuổi, đưa đôi tay thon gầy lên vén mấy lọn tóc dài được uốn sóng bản to ra phía sau tai.


Lajcn Anh yên lặng khaonh hai tay trước ngực mình để quan sát cô ta, phải mất khoảng nửa phút sau anh mới lên tiếng đáp lại câu hỏi của Cố Hy bằng chỉ vỏn vẹn hai


từ:


“Có chuyện”


Nói rồi anh sải từng bước chân dài dần đi tới đứng đối thị với Cố Hy, một bài tay to nắm lấy cằm cô ta mà nâng lên, buộc cô ta phải nhìn vào con mắt đen thâm thúy của mình:


“Cô đã tới tìm Tịch Ly sao?” “Tịch... Tịch Ly?” Nghe tới cái tên này, nội tâm Cổ Hy liền lại được một phen chấn động.


Cô ta rốt cuộc có cái quái gì tốt chứ? Tại sao ai cũng luôn mở miệng ra là nhắc tới tên cô ta vậy? Mặt Cố Hy nếu không phải đang được dặm một lớp phấn dày thì rất dễ dàng để


người ngoài có thể nhìn thấy được sau lớp trang điểm đó là một bên má đnag in hằn năm ngón tay màu hồng đậm mà ban nãy ở bệnh viện Cố Huệ đã xuống tay tát Cố Hy, chỉ nghĩ đến chuyện này thôi cũng đã khiến cho máu nóng trong người cô ta sục sôi hết cả rồi.


Nhưng thật may mắn là trời sinh cô ta đã biết làm bộ làm tịch, cho nên mặc dù đang tức giận đến bao nhiêu thì trên thực tế Cố Hy vẫn rất giỏi trong khoản tự ngụy trang cho chính mình. Cô ta thẳng thắn nhìn vào mắt Lạc Anh mà nói: “Anh đang nói cái gì vậy? Em làm sao biết Tịch Ly đang ở đâu cơ chứ?” Cố Hy vô cùng tự nhiên mà mỉm cười đáp lại Lạc Anh, cô ta rất có tự tin về việc Lạc Anh sẽ không biết được hiện tại Tịch Ly đang ở đâu, anh làm sao có thể nhanh như vậy đã biết việc Tịch Ly ở nhờ nhà Cổ Quân chứ? “Là vậy sao?” Lạc Anh không ngọt không nhạt đáp lại cô ta, nhưng ngay sau đó anh liền tát cho cô ta một cái là Cố Hy ngã sõng soài trên mặt đất.


Cổ Hy bị ngã xuống nền nhà được tráng bằng xi măng, cô ta cực sốc ôm lấy mặt mình, sau đó ngước một đôi mắt được chuốt mascara đen đậm lên nhìn anh, ánh mắt tỏ rõ ý không thể nào tin được:


“Lạc Anh, anh vừa đánh em sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK