Mục lục
Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại ngồi trong xe, Lạc Anh cầm giấy đăng kí kết hôn trong tay mà cười nắc nẻ. Tịch Ly không hiểu sao anh lại cười đến mức như thế, giống như sắp không khép miệng lại được rồi. “Vậy như thế này, chúng ta đã là vợ chồng chính thức với nhau rồi nhỉ?” “Bây giờ anh mà xé giấy đi, thì có phải sau này dù có muốn em cũng không thể ly hôn với anh không?” “Thôi, ông thôi đi ông tướng ạ? Tịch Ly thật sự phải giơ cờ trắng đầu hàng trước mấy cái suy nghĩ độc đáo dạo gần đây của anh. Đàn ông sắp làm bố ấy mà, tính tình cũng thay đổi như chong chóng chẳng khác gì phụ nữ cả.





Lạc Anh trông thấy cô có vẻ như đã mệt, anh liền quay xe trở về biệt thự. Mệt cũng đúng, vì mấy dạo gần đây cô luôn ở trong nhà, lâu ngày không vận động nên cảm thấy có chút mệt mỏi khi đột nhiên trong một buổi tiêu hao nhiều sức lực là đương nhiên.


Rất nhanh hai người đã về tới nhà rồi. Vừa mới bước vào trong phòng khách thì điện thoại trong túi quần anh đã reo lên. Lạc Anh cầm điện thoại lên xem thì thấy là Flinn gọi tới.


"Alô? Có chuyện gì vậy?” Lạc Anh nhanh chóng nhấc máy trả lời anh ta. Flinn ở đầu dây bên kia cũng nhanh miệng đáp: “Không có gì thì không gọi điện cho cậu được sao? Hôm qua bác gái vừa mới gọi cho tôi, bảo tôi về Trung Quốc tuần sau ăn cưới cậu.” “Thông tin của cậu cũng nhanh quá nhỉ?” Lạc Anh vừa cười vừa nói đáp lại lời Flinn. Những câu nói ngay sau đó của Flinn lại khiến cho Lạc Anh có chút thất vọng: “Tôi gửi cho con cậu vài chục thùng sữa thay quà cưới nhé. Hiện tại tôi đang ở nhà ba mẹ vợ tương lai. Anh vợ của tôi tuần sau cũng cưới, cho nên là đành thất lễ với cậu vậy, hi vọng lần sau sẽ có dịp ăn cưới cậu ha” Lần sau? Tên này muốn ăn đậm đấy à? Lạc Anh giật giật khóe môi, trong lòng đã sớm mắng Flinn tới vạn lần là đồ ấu trĩ. “Cho nên, cậu như thế này chính là trọng sắc khinh bạn sao? Thật sự không định về



VietWriter



nước ăn đám cưới của tôi à?” "Đám cưới của cậu ngay sau ngày anh vợ tôi thành hôn. Cho nên tôi không biết có bay về Trung Quốc kịp không, nên mới phải thông báo cho cậu một tiếng trước, để cho không thấy tôi tới thì cậu cũng đừng tổn thương quá mà hủy hôn với con gái nhà người ta.”


Flinn nửa thật nửa đùa nói.


Lạc Anh vừa nghe tới chuyện hủy hôn, anh có chút bực bội lạnh giọng nói với Flinn: “Không có mợ chợ vẫn đông. Cậu đã yêu thích nhà vợ như vậy, thì sau này hãy ở bên Ý luôn đi, đừng quay về Trung Quốc nữa”.


"Này.”


Flinn còn chưa kịp nói hết câu thì Lạc Anh đã cúp máy. Tịch Ly thấy anh có chút bực bội, cô liền tiến tới đặt tay lên vai anh: “Có chuyện gì sao anh?” “Không có gì đâu, em không cần để ý. Đã mệt rồi đúng không? Lên lầu thay đồ đi, còn chuẩn bị ăn cơm nữa.”


Lạc Anh thay đổi thái độ ngay lập tức, hành động cực kì nhẹ nhàng mà đưa tay ra xoa tóc cô, sau đó bảo cô lên lầu thay quần áo.


Tịch Ly ngoan ngoãn gật đầu rồi đi lên lầu hai. Bây giờ nhiệt độ bên ngoài đã bắt đầu tăng cao, thật may là anh và cô về nhà sớm.


Tịch Ly thay một bộ váy ngủ rộng rãi, đứng trước gương mà xoa xoa chiếc bụng nhỏ đã hơi nhô lên của mình. Mới đó mà đã ba tháng rồi, chỉ còn khoảng sáu tháng nữa thôi là cô đã có thể gặp mặt đứa nhỏ này rồi.


Trộm vía chứ thời kì thai nghén của cô trôi qua cực kì nhanh, hiện tại Tịch Ly đã không còn quá nhạy cảm với mùi tanh của hải sản nữa. Thậm chí đôi lúc giữa đêm còn đòi ăn mực xào cay, kết quả là Lạc Anh nửa đêm phải lái xe ra ngoài đem bằng được đồ về cho cô, bởi vì anh có từng nghe nói qua phụ nữ mang thai phải chịu đựng cơn thèm ăn sẽ rất khó chịu và khổ sở. Cho nên tuy vất vả một chút, nhưng vợ con anh khỏe mạnh và vui vẻ là được rồi. Tịch Ly vươn vai một cái rồi đi xuống dưới lầu. Hôm nay trong nhà chỉ có hai người bọn cô và thím Cố. Bởi vì bố mẹ Lạc đã ra ngoài gặp Tịch Khâm để bàn kĩ hơn về


chuyện hôn sự của hai người, nên căn nhà hiện tại có chút cảm giác trống trải.


Lạc Anh kéo ghế ra để cho cô ngồi bên cạnh mình, giúp cô múc một bát đầy cháo gà còn nóng hổi.


Tịch Ly còn chưa kịp thưởng thức bữa trưa thì điện thoại của cô đã reo lên, Lạc Anh đảo mắt nhìn qua, anh có thể thấy rất rõ cái tên đang hiển thị trên màn hình điện thoại là Quận Thành,


Tịch Ly có linh cảm không hay, cô có chút không muốn bắt máy vì nghĩ mình và Quân Thành hiện tại đã chẳng còn quan hệ gì cả, nên giữ khoảng cách thì tốt hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK