Cùng với tiếng cười khanh khách của Diêu Đồng, tôi tuyệt vọng sờ tay vào lọ thủy tinh trong túi ngực, nhưng cảm giác trống rỗng truyền đến từ đầu ngón tay khiến tôi giật mình. "Diệp Tử!" Giọng nói của tiểu Linh vang lên bên tai tôi, tức khắc cả người ngây ngốc, quay đầu nhìn lại, bóng dáng tiểu cô nương cầm đèn lồng đã xuất hiện không biết bao lần trong mơ, nước mắt tôi liền trào ra. "Tiểu Linh!" Tôi giang hai tay ôm lấy nàng, nhưng lại xuyên qua không khí, ngã nhào. "Diệp Tử!"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.