Tuy rằng khoảng cách quá xa nên nhìn không rõ lắm, nhưng cái bóng mơ hồ đỏ ọc đó khiến tôi hoang mang, trong đầu không tự chủ hiện lên những sợi tơ máu ở trấn hồn băng quan. Thấy sắc mặt tôi tái mét, Hạ Mộng đang lái xe quay xuống hỏi: "Anh sao vậy?" Tôi đắn đo rồi nói về việc mình trông thấy oan hồn của Triệu Yến, nghe xong Hạ Mộng nhíu mày nhìn liếc qua Tiền Liễu Liễu. Tôi ôm tiểu Linh ở ghế sau, Tiền Liễu Liễu ngồi ghế phun, thấy Hạ Mộng nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.