Mục lục
Nâng Quan Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Nhị Kha trực tiếp từ chối việc mặc cả khiến tôi thầm mắng một câu quỷ hút máu.

Gã sát thủ ngủ rất lâu, có điều ngẫm lại cũng bình thường, hắn dù sao đã mấy ngày không ngủ rồi. Lúc gã tỉnh dậy thì đã là sáng hôm sau. Cũng may nhà hắn có ba phòng, nếu không chúng tôi cũng chẳng biết qua đêm ở đâu.

Sau khi được nghỉ ngơi, tâm trạng của hắn đã khá hơn rất nhiều, tôi nói ngắn gọn về oán anh cho hắn nghe, rồi hỏi hắn có quan hệ bừa bãi không.

Hắn nhíu mày suy nghĩ một chút, nói: "Phụ nữ có quan hệ với ta rất nhiều, cái này phải để ta nghĩ thật kỹ lại mới được."

Những nơi gã hay đi đều là mấy quan bar, cả ngày hôm đó chúng tôi theo hắn đi qua mấy quán bar tìm những cô gái từng có quan hệ với hắn. Mọi người cũng có thể tưởng tượng, phụ nữ mà thường xuyên lê la ở mấy quán bar là loại phụ nữ như thế nào.

Đi theo hắn qua mấy quán bar, tôi bảo Nhiếp Linh về khách sạn nghỉ ngơi, những nơi này không hợp với nàng, cô ấy cũng vó vẻ không hứng thú lắm, xoay người liền rời đi.

Chu Nhị Kha thấy nàng rời khỏi thì cứ nhìn tôi với ánh mắt là lạ.

Tôi vốn không muốn nói, nhưng cô ta cứ nhìn chằm chằm vào mình, cho nên khó chịu mở miệng: "Chu đại sư, không phải cô yêu tôi đấy chứ? Sao cứ nhìn tôi không chớp mắt vậy?"

"Yêu anh?" Cô ta bĩu môi: "Tôi chỉ đang tò mò, chẳng lẽ sư phụ anh không nói với anh là anh đang phá vỡ quy củ sao?"

Lúc cô ta hỏi câu này, chúng tôi đang đi vào một quán bar, âm thanh ồn ào đập vào tai khiến tôi khẽ nhíu mày, hỏi: "Quy củ gì?"

Nhưng không ngờ tới là cô ta chẳng thèm đáp, thủng thẳng đeo tai nghe lên. Đúng là có bênh!

Trong lòng tôi thầm mắng một câu, rồi cũng không nghĩ nữa. Cả một ngày dài chúng tôi cứ lẽo đẽo theo gã sát thủ đi hết quán bar này đến quán bar khác.

Nhưng đáng tiếc là, cho đến tận hoàng hôn chúng tôi cũng chưa tìm được cô gái nuôi oán anh kia.

Đi cả ngày, Chu Nhị Kha cũng có chút bực dọc, liền hỏi gã sát thủ: "Lời anh nói có đáng tin không đấy, cô gái này dưỡng oán anh, có thể nói là hận anh thấu xương, phụ nữ khu đèn đỏ này có hận ý lớn với anh vậy sao?"

Gã sát thủ nghe thế thì lập tức nhíu mày, tuy nhiên chưa vội phản bác mà ra vẻ như đang suy nghĩ gì đó rồi chần chừ nói: "Có lẽ là cô ta!"

"Ai?" Tôi lập tức hỏi.

Gã không trả lời mà nói: "Đi rồi sẽ biết!" Nói xong liền khởi động xe.

Lần này hắn không lái xe tới quán bar hay khu đèn đỏ nữa, mà đi tới một khu chung cư bình thường, dẫn chúng tôi đi thẳng vào thang máy, lên tầng 6 rồi gõ cửa một căn phòng.

Cửa phòng mở ra, phía sau là một cô gái hơn 20 tuổi, tóc dài, mặc đồ ngủ. Thần sắc cô ta có vẻ tái tái, nhìn thấy gã sát thủ thì chuyển sang kinh sợ, định đóng cửa lại nhưng gã đã dùng chân chặn cửa, sau đó nói: "Đồng Đồng, đã lâu không gặp!"

"Tôi không có quen anh, xin anh đừng bám lấy tôi nữa!" Nhìn cô gái kia sợ hãi lắc đầu nguây nguẩy, trong lòng tôi không khỏi trào dâng một cảm giác không tốt lắm.

Gã sát thủ thì chẳng quan tâm, trực tiếp đẩy cửa ra.

Cô gái kia khá mảnh khảnh, lập tức bị đẩy ngã ra đất, thấy vậy tôi vội đi qua đỡ cô ta dậy, quay đầu nói với tên sát thủ: "Anh không cẩn thận một chút được à?"

Gã không quan tâm, nhún vai sau đó nhìn Chu Nhị Kha: "Đại sư, cô xem có phải nữ tiện nhân này hại ta không?"

Chu Nhị Kha bước vào phòng, nhìn chằm chằm hai mắt Đồng Đồng rồi đi thẳng vào phòng ngủ. Lúc Chu Nhị Kha bước vào phòng ngue tôi rõ ràng có thể cảm giác được cơ thể Đồng Đồng đơ ra một chút, xem ra chính là nơi này, không sai.

Nhưng không biết vì sao, sau khi thấy hành động gã sát thủ làm đối với cô ấy, tôi lại hy vọng Chu Nhị Kha chẳng tìm thấy bất kể thứ gì.

Chu Nhị Kha vào phòng ngủ chẳng bao lâu thì đã đi ra, lúc ra trên tay cầm một cái quan tài màu đen to cỡ bàn tay.

Gã sát thủ trông thấy quan tài thì lập tức nổi giận, mắng lớn 'tiện nhân' rồi định xông lên đánh, tôi vội ngăn lại: "Anh bình tĩnh một chút."

"Bình tĩnh cái rắm!" Gã cả giận nói: "Con tiện nhân này muốn hại chết ta! Ngươi cút ra, nếu còn ngăn cản, lão tử làm thịt luôn cả ngươi!"

Lúc Chu Nhị Kha mang cái quan tài ra, sắc mặt cô gái vốn đã tái lại càng thêm trắng bệch như tờ giấy, nghe gã sát thủ nói vậy thì trở bên điên cuồng, hét lớn: "Tới đi, giết ta đi, dù sao ta cũng không muốn sống nữa. Ta chết sẽ ở âm phủ chờ ngươi!"

"Con tiện nhân này!" Gã sát thủ lao tới bạt tai cô gái một cái. Cái tát này thật mạnh, Đồng Đồng bị đánh ngã văng ra đất, ngẩng đầu lên khóe miệng rỉ máu, trên mặt hiện rõ dấu năm ngón tay.

Mắt thấy hắn đầy bạo nộ định xông lên tiếp, Chu Nhị Kha từ tốn nói: "Nếu đánh chết cô ta, oán anh sẽ không cách nào giải quyết!"

Gã sát thủ nghe thế mới buông tay xuống, nhìn Đồng Đồng, nhổ một bãi nước bọt mắng, sau đó nói với Chu Nhị Kha: "Chu đại sư, giờ người đã tìm được rồi, chỉ cần cô có thể giúp ta giải quyết tiểu quỷ, bao nhiêu tiền ta cũng chi."

"Tiền nong nói sau đi." Chu Nhị Kha xua tay, đi qua định đỡ Đồng Đồng dậy. Nhưng bất ngờ là Đồng Đồng lại đẩy cô ấy ra, cười lạnh: "Không cần phải giả nhân giả nghĩa!"

Chu Nhị Kha cũng chẳng tức giận, nói: "Được thôi, tôi không chạm vào cô, tôi chỉ muốn biết sinh thần bát tự của đứa nhỏ này thôi."

"Mơ tưởng!"

"Con điếm thối này!" Gã sát thủ xông lên lại định đánh, chợt Chu Nhị Kha xoay người quát lớn: "Được rồi, nếu anh muốn sống thì đàng hoàng một chút!"

Nói thật lúc đó đối với tôi mà nói cũng chẳn biết ân oán giữa Đồng Đồng và gã ra sao, nhưng nhìn hai bên thì kiểu gì cũng thấy Đồng Đồng ở thế yếu.

Tiếp đó Chu Nhị Kha lại hỏi mấy lần nhưng Đồng Đồng không chịu nói gì, thậm chí còn có khuynh hướng tự sát. Rơi vào đường cùng, Chu Nhị Kha chỉ có cách dùng ngân châm bức cô ta ngủ thiếp đi.

Một sự đối kháng mạnh mẽ như vậy, còn chẳng tiếc thân mình, trong lòng tôi không khỏi có chút hối hận đã mới Chu Nhị Kha tới. Nếu Đồng Đồng không phải chịu một nỗi oan lớn nào đó, thì một cô gái yếu đuối sao phải dưỡng oán anh để trả thù?

Chu Nhị Kha cẩn thận đánh giá một chút, bỏ cái quan tài vào trong túi rồi tiện tay ném cho tôi.

Cái quan tài này chỉ lớn cỡ bàn tay, hơn nữa nắp quan đóng rất chặt, tuy có một chút khe hở nhưng tôi thử cũng không tài nào mở ra được, hẳn phải có cơ quan gì đó.

Tôi hỏi Chu Nhị Kha quan tài này làm bằng chất liệu gì, cô ta nói là hoa tiêu mộc. Hoa tiêu mộc sát khí nặng là quan tài thích hợp nhất để dưỡng tiểu quỷ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK