Đúng như lời ông chủ Tôn nói, lúc chúng tôi tới quảng trường thì đã đông nghẹt người, liếc mắt thì đều là du khách trong nước. Lúc tới đây, trời còn chưa tối hẳn, đang tìm chỗ trống để đứng, tôi hỏi Vương Miêu Miêu: "Sao cô vẫn còn dám đi lung tung một mình, chẳng lẽ không sợ gặp nguy hiểm à?" "Tôi nhớ dai lắm!" Vương Miêu Miêu nói: "Lần này tuyệt đối không chụp ảnh bừa bãi, sẽ không vấn đề gì." "Đã không chụp bừa sao còn đeo máy ảnh trên cổ?" Tôi liếc cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.