Khói đen từ mặt dây chuyền ngưng đọng trên không trung một lúc, sau đó bay ra bên ngoài, Chu Nhị Kha hừ nhẹ một tiếng, ném là bùa trong tay qua. Lá bùa vừa chạm vào luồng khói, chợt có tiếng kêu nhỏ vang lên, sau đó một bóng người mơ hồ từ luồng khói ngã xuống, chính là bóng ma mà tôi đã trông thấy. Có điều lúc này trên mặt nó đã mất lớp sương mù màu đen, gương mặt khá khôi ngô, nhìn thì có vẻ nhỏ tuổi hơn tôi. Bóng ma ngã xuống đất thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.