Ảo giác chăng? Tôi cúi đầu nhìn chữ Vạn trong lòng bàn tay, do dự một chút, lại đưa lên trước mặt. Nhìn xuyên qua kẽ ngón tay, quả nhiên lần nữa trông thấy những sợi tơ máu đang phiêu diêu trên nóc quan tài. Thấy tôi làm vậy, Chu Nhị Kha không khỏi tò mò, cũng đưa tay lên mặt, tôi nói: "Vô ích thôi, tay cô không có ấn chữ Vạn!" Chu Nhị Kha nhún vai hỏi: "Rốt cuộc anh trông thấy gì?" Tôi nói cho cô ta nghe, nghe xong Chu Nhị Kha cũng biến sắc: "Xem...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.