Sau khi nam thanh niên phun ra bãi máu, quỳ rạp dưới đất hồi lâu mới bắt đầu ngồi dậy, tuy đôi mắt vẫn mờ mịt, nhưng đã có sức sống hơn nhiều. Anh ta ngạc nhiên nhìn chúng tôi, sững người một lát mới cất lời: "Mấy người là ai, vì sao lại ở đây?" "Mất trí nhớ ư?" Tôi thầm nói. Tôn Hạo ngồi xổm xuống, ân cần: "Anh nghĩ lại thật kỹ xem, anh tên là gì, vì sao lại xuất hiện nơi này?" "Vì sao tôi xuất hiện ở đây?" Nam thanh niên cau mày tự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.