Dù sao hắn đã già, thời gian sống không bao lâu, cùng lắm liều chết một lần, cho dù như thế nào cũng phải lưu lại một phần sinh cơ cho Thôi gia.
Huyết khí quanh người hắn bốc lên, hắn trực tiếp thiêu đốt tinh huyết.
Trong nháy mắt hắn vừa thiêu đốt tinh huyết, tốc độ co rút của Hàn Băng Địa Ngục lại bạo tăng gấp trăm lần!
Trong nháy mắt Hàn Băng Địa Ngục khổng lồ hóa thành một băng mộ mười trượng, tên võ giả Dung Thần Cảnh Thôi gia và những võ giả Hóa Thần Cảnh đều bị đóng băng trong đó, lộ ra cảnh tượng rất sống động.
Hai tay Tô Tín nắm chặt, địa ngục tử khí phóng thích ra như lưỡi đao sắc bén, băng mộ vỡ vụn, thân thể những võ giả Thôi gia bên trong chia năm xẻ bảy nhưng không có một giọt máu tươi nào chảy ra.
Tống Táng!
Một thức vũ kỹ này của Tô Tín tên là Tống Táng, chỉ một chiêu, hắn đưa ma cho một võ giả Dung Thần Cảnh và số võ giả Hóa Thần Cảnh còn lại.
Sắc mặt của Tô Tín chỉ hơi trắng bệch.
Uy năng của Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải dựa theo hệ thống đánh giá có cấp bậc tứ tinh nửa, những công pháp thượng cổ này rất cường đại nhưng đồng thời tiêu hao không nhỏ.
Tối thiểu trận chiến nãy giờ tiêu hao tám phần nội lực của Tô Tín.
Hiện tại hắn giải quyết xong đám người Thôi gia ở đây, chuyện còn lại nên giao choThôi Phán Quan, tin tưởng chiến đấu bên kia cũng sắp kết thúc.
Tô Tín đoán không sai, chiến đấu bên phía Thôi Phán Quan thật sự sắp kết thúc.
Thôi Phán Quan dùng năm địch một còn có thể đánh ngang tay với năm người, hiện tại thiếu đi một người, tình thế biến thành áp chế.
Mấy người sụp đổ là sau khi võ giả Dung Thần Cảnh Thôi gia bị giết.
Tiêu Hoàng cau mày, chỉ có một mình Thôi Phán Quan thì bọn họ có thể bảo hộ Thôi gia an toàn.
Nhưng hiện tại bên Địa phủ còn có một Sở Giang Vương thực lực cường đại, trong nháy mắt đã giết nhiều người Thôi gia như vậy, hiện tại Thôi gia đã không phải tổn thương nguyên khí nặng nề, quả thật sắp bị diệt tới nơi.
Cho nên bởi như vậy Tiêu gia không có lý do tiếp tục kiên trì.
Dù sao chuyện này không có quan hệ gì với Tiêu gia, bọn họ chỉ bị tai bay vạ
gió.
Trong tình huống có khả năng, bọn họ có thể bảo vệ Thôi gia, thuận tiện bảo trụ mặt mũi Tiêu gia của bọn họ.
Nhưng vấn đề hiện tại Thôi gia đã sắp bị diệt tới nơi, Tiêu Doanh Nghiễm không địch lại Thôi Phán Quan, tiếp tục đánh nữa, người Tiêu gia sẽ bị thương, Tiêu Hoàng tuyệt đối không muốn nhìn thấy việc như vậy.
Cho nên Tiêu Hoàng quyết định thật nhanh, trực tiếp bảo Tiêu Doanh Nghiễm rời khỏi chiến đoàn, dẫn theo người Tiêu gia rời đi, hoàn toàn không lưu lại nửa câu.
Động tác như vậy, cho dù là Thôi gia hay Tư Mã Viêm, hoặc là những võ giả ở
bên ngoài không nghĩ tới.
Tiêu gia làm thế quá quyết đoán, lần này Thôi gia bị hãm hại thật khổ.
Nhìn đám người Thôi Nam Đình trợn mắt há hốc mồm, Thôi Phán Quan nhe răng cười:
Ông trời muốn Thôi gia diệt vong, vì sao các ngươi còn muốn giãy dụa? Ngoan ngoãn đi chết không tốt sao?
Vừa dứt lời, phán quan bút trong tay Thôi Phán Quan xẹt qua hư không, giống như một thanh trường kiếm bay lên cao, U Minh tử khí vô tận bộc phát, một điểm phán sinh tử, Thôi Nam Đình phun một ngụm máu tươi và bay ngược ra ngoài.
Tư Mã Viêm không muốn chạy, hắn muốn đi cứu người Thôi gia, lúc này Tô Tín đã khôi phục một ít chân khí liền tiến lên ngăn cản hắn.
Trong mắt Tư Mã Viêm lộ ra một tia dữ tợn, nói:
Ta cũng hiểu người Địa phủ các ngươi, các ngươi không giống Thiên đình, Thiên đình dã tâm thật lớn, nhưng Địa phủ các ngươi cũng rất ít xuất thế lạm sát kẻ vô tội, cũng không thuộc ma đạo.
Vấn đề hôm nay Thôi gia làm không đúng, nhưng chẳng lẽ các ngươi còn muốn đuổi tận giết tuyệt sao? Tất cả võ giả Hóa Thần Cảnh Thôi gia đều chết trong tay ngươi, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
Ngươi biết ta ghét nhất là loại người thế nào không? Chính là loại cậy già lên mặt như ngươi, luôn giả vờ thanh cao và lo chuyện bao đồng.
Chuyện giang hồ là chuyện giang hồ, ngươi cho rằng ngươi tính là thứ gì, có tư cách gì nói người khác oan oan tương báo khi nào mới dứt?
Thù hận là thứ để càng lâu sẽ kết càng sâu, sẽ không bởi vì một câu của ngươi
mà hóa giải.
Nếu như người trên thế gian này dễ dàng khoan dung như thế, Thiếu Lâm tự còn tạo ra Giảng Kinh đường làm gì? Trực tiếp bồi dưỡng một đống cao tăng Xá Lợi viện chẳng phải thiên hạ thái bình?
Sắc mặt Tư Mã Viêm đỏ bừng, hắn tức giận không nhẹ.
Hắn không phải tức giận Tô Tín chỉ vào mặt mắng hắn là cái gì, mà là tức giận Tô Tín sỉ nhục lý tưởng từ trước tới nay của hắn.
Hắn sinh ra trong Thanh Hà đạo, bao nhiêu năm qua Thanh Hà đạo không xuất hiện đại tông môn và nhân vật quá mạnh, Thanh Hà Thôi thị ngày xưa có thể ngồi vào vị trí lục đại thế gia đã xem như rất cao rồi.
Cho nên hắn điều giải tranh chấp thế lực võ lâm Thanh Hà đạo cũng không muốn Thanh Hà đạo nội đấu tiêu hao thực lực, hắn thật muốn Thanh Hà đạo càng cường đại hơn.
Cách làm của hắn được cả Thanh Hà đạo khen ngợi, nhưng lại bị Tô Tín mắng không đáng một đồng.