Nhìn thấy sắc mặt Tô Trọng Hải hơi có chút kích động, Tô Minh Viễn cau mày
nói:
Chuyện lúc trước đã là quá khứ, người cũng đã chết, phản đồ không phản đồ gì chứ?
Hiện tại Tô Tín thân là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, còn kiêm nhiệm tổng bộ đầu Giang Nam đạo, quyền lợi tại thành Thịnh Kinh gần với tứ đại thần bộ.
Kế hoạch của chúng ta lần này đã thất bại, không có lôi kéo một vị hoàng tử trợ giúp, sẽ rất bất lợi với việc Ninh Viễn Đường dung nhập giang hồ.
Nhưng thân phận Tô Tín lại đáng giá lợi dụng, chỉ cần chúng ta có thể dẫn Tô Tín về Ninh Viễn Đường, cho hắn nhận tổ quy tông, với lực lượng trong tay hắn có thể giúp đỡ chúng ta rất nhiều.
Vừa nghe Tô Minh Viễn lại muốn dẫn Tô Tín về nhận tổ quy tông, sắc mặt Tô Trọng Hải biến thành khó coi hơn trước vài phần.
Hắn đấu với Tô Trọng Sơn cả đời, kết quả đợi đến lúc hắn chết, mình vẫn không thể so được với hắn.
Trọng yếu nhất là mình còn không bằng nhi tử của Tô Trọng Sơn, chuyện này làm Tô Trọng Hải không chịu được.
Trong Côn Luân bí cảnh, hắn đã lĩnh giáo sức chiến đấu của Tô Tín, nói thật Tô
Trọng Hải cũng không có nắm chắc đối địch với Tô Tín.
Cho nên vừa nghe Tô Minh Viễn nói như vậy, Tô Trọng Hải vội vàng nói:
Nhưng gia lão, lão tổ rất tức giận chuyện Tô Trọng Sơn đã làm năm đó, thậm chí không cho phép người Tô gia chúng ta nhắc qua cái tên này.
Tô Minh Viễn khoát khoát tay nói:
Ta sẽ đi nói với lão tổ, chuyện năm đó là chuyện năm đó.
Lão tổ không cho người khác nhắc tới tên hắn cũng lo lắng thế hệ trẻ sinh ra tâm tư mà thôi.
Hiện tại cũng qua thời gian dài như vậy, Tô gia chúng ta cũng quyết định muốn bước vào giang hồ lần nữa, chuyện năm đó đã là quá khứ.
Tô Trọng Hải còn muốn nói cái gì đó, nhưng Tô Minh Viễn trực tiếp khoát tay ngăn cản:
- Cứ quyết định như vậy đi, hiện tại phái người đi mời Tô Tín tới.
Sẽ không không đợi đám người Tô Trọng Hải đi, Tô Minh Viễn nhân tiện nói:
- Bỏ đi, nên do ta tự mình đi.
Nếu là thời điểm Ninh Viễn Đường Tô gia cường thịnh nhất, đương nhiên Tô Minh Viễn không sẽ chủ động đến cầu kiến người nào đó, nhưng bây giờ không phải thời khắc Tô gia huy hoàng nhất, nơi này không phải là Ninh Viễn Đường, mà là thành Thịnh Kinh.
Hắn lại lèm nhèm bảo người tới gặp Tô Tín, Tô Tín có tới hay không còn khó
nói.
Huống chi đám người Tô Trọng Hải đã giao thủ với Tô Tín trong Côn Luân bí cảnh, hai người Tô Trọng Uy còn bị Tô Tín gây thương tích, bảo bọn họ đi mời người, lại bởi vì thái độ ngạo mạn của bọn họ mà đánh nhau, vậy thì biến khéo
thành vụn.
Loại chuyện này cũng không cho phép Tô Minh Viễn nghĩ nhiều, mà là thật sự có khả năng này.
Tô gia quyết định sẽ dẫn Ninh Viễn Đường dung nhập giang hồ, nhưng gia tộc vẫn có ý kiến phản đối và không phản đối.
Hiện tại Tô gia phân thành hai trận doanh, một loại là phái giữ gìn cái đã có, một loại là phái cấp tiến.
Phái giữ gìn cái đã có, bọn họ muốn Tô gia phải tiếp tục lánh đời, Uy Viễn Đường Lâm gia và Trí Viễn đường Trương gia cũng không có xuất thế, Tô gia bọn họ gấp cái gì?
Người phái cấp tiến cho rằng thực lực của Tô gia hiện tại đã suy sụp đến một cực điểm, nếu như không nghĩ ra biện pháp, tương lai Tô gia bọn họ thật không thể cứu được nữa.
Tô Minh Viễn chính là người phái cấp tiến, hắn vô cùng đồng ý Ninh Viễn Đường một lần nữa dung nhập giang hồ.
Thực lực Ninh Viễn Đường hiện tại tuy suy sụp đến điểm thấp nhất, nhưng vẫn có thể tranh phong với thế lực đỉnh cấp trên giang hồ.
Có lực lượng cường đại như vậy thì không nên chờ chết, Tô Minh Viễn xem ra quả thực chính là lãng phí.
Cho nên Tô Minh Viễn nhất định phải tranh thủ được Tô Tín, thậm chí hắn còn xem trọng hành động của Tô Trọng Sơn.
Nếu không có hành động của Tô Trọng Sơn, đoán chừng đại bộ phận Ninh Viễn Đường sẽ sinh hoạt trong đần độn, hoàn toàn không có chút biến báo.
Kết quả Tô Minh Viễn bảo đám người Tô Trọng Hải ngoan ngoãn ở lại khách sạn chờ hắn, chính hắn tự mình đi tới Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh bái phỏng
Tô Tín.
Lúc này trong tổng bộ Lục Phiến Môn, Tô Tín nghe được Thiết Thạch báo cáo nói có võ giả Dung Thần Cảnh Ninh Viễn Đường Tô gia tới bái phỏng mình, hắn cũng hơi ngạc nhiên.
Đối với Ninh Viễn Đường Tô gia, Tô Tín luôn không có cảm tình gì.
Đối với hắn mà nói, trong người mình có huyết mạch Tô gia hay không cũng không sao cả, Tô gia đừng quấy nhiễu đến hắn là được.
Cho nên trong Côn Luân bí cảnh, hai người Tô gia dõng dạc muốn đoạt đồ vật của hắn, Tô Tín liền dám trực tiếp ra tay trọng thương bọn họ.
Trong khoảng thời gian này Lục Phiến Môn biết tất cả động tĩnh của các đại tông môn võ lâm, tất cả tông môn đều rời đi, cũng chỉ có Uy Viễn Đường Tô gia lưu lại.
Ban đầu Tô Tín còn tưởng rằng Tô gia không cam lòng cho nên muốn lưu lại trả thù chính mình, không nghĩ tới mấy ngày qua bọn họ vẫn không có hành động gì, việc này làm Tô Tín ngạc nhiên.
Hơn nữa lần này Tô Minh Viễn đến đây, Tô Tín cảm giác đối phương cũng không phải đến gây phiền toái.
Tô Minh Viễn chính là cường giả Dung Thần Cảnh, nếu hắn tới gây phiền toái cho mình cũng không cần thẳng nhận bái kiến, đánh đến tận cửa là được.
Cho nên Tô Tín ngẫm lại nói:
- Mời hắn vào trong phòng tiếp khách.
Thiết Thạch gật gật đầu, Tô Tín cũng đi vào phòng tiếp khách và ngồi xuống.
Tô Tín lần đầu tiên nhìn thấy Tô Minh Viễn, nhưng hắn vẫn là cảm giác Tô Minh Viễn không giống những người Tô gia gặp trong Côn Luân bí cảnh.