Mục lục
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đội nhân mã khác là người quân đội, người đầu lĩnh cũng có thực lực Dung Thần Cảnh.

Nhìn thấy Tô Tín, Thiết Chiến liền vội vàng hỏi:

Chúng ta đã gặp người Kim Trướng Hãn Quốc, cố ý an bài người hộ tống bọn họ đi thành Thịnh Kinh, tình huống phía trước như thế nào?

Sắc mặt Tô Tín có phần tái nhợt lắc lắc đầu nói:

Ta không thể chen tay vào chiến đấu giữa Dung Thần Cảnh với nhau, cho nên phải quay về cầu viện trước.

Thiết Chiến không nói nhảm, chỉ gật đầu nói:

- Đi mau, có lẽ còn kịp.

Một đoàn người lập tức dùng toàn lực lao nhanh về hướng xảy ra giao chiến.

Trên đường đi Tô Tín cũng nghe ngóng tình huống của người quân đội, đầu lĩnh chính là Tề Phi Dương đại tổng quản Long Vũ quân, là một trong ba đại dã chiến quân bảo hộ thành Thịnh Kinh.

Thiên đình và Địa phủ cùng xuất hiện, trong đó thậm chí còn có mấy võ giả Dung Thần Cảnh, Thiết Chiến cũng sợ ít người không thể trấn áp tràng diện cho nên cố ý mời Tề Phi Dương hỗ trợ.

Nhìn thấy tình cảnh chiến đấu lưu lại trên mặt đất và thi thể Lưu Phượng Vũ,

sắc mặt Thiết Chiến lập tức thay đổi, bọn họ đã dùng bí pháp rút ngắn lộ trình, hơn nữa toàn bộ bộc phát tốc độ nhanh nhất chạy tới đây, không ngờ vẫn chậm một bước.

Trước kia Thiết Chiến cẩn thận, cố ý bảo những tập sự mật thám nhìn chằm chằm vào đội ngũ Kim Dương công chúa trên đường đi, cho nên xảy ra chuyện, những mật thám này lập tức dùng bí thuật thông tri đám người Thiết Chiến.

Cho nên đám người Thiết Chiến mới đến kịp thời như thế, hơn nữa ở nửa đường gặp gỡ đám người Kim Dương công chúa.

Phương Cửu Nguyên nhìn thi thể Lưu Phượng Vũ, trầm giọng nói:

Kinh mạch hủy hết, bị chân khí âm hàn và âm tà xé rách.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ trước khi Lưu Phượng Vũ chết đã sử dụng tất cả át chủ bài, thiêu đốt tinh huyết, vỡ vụn Địa binh, nhưng kết quả vẫn bị giết.

Nói đến đây, Phương Cửu Nguyên nhìn Tô Tín, hắn có phần khó hiểu.

Ngay cả một võ giả Dung Thần Cảnh như Lưu Phượng Vũ còn bị giết, Tô Tín một võ giả Hóa Thần Cảnh lại trốn ra, hắn cảm thấy có chút không đúng.

Trước kia hắn cũng đã nghe tình huống từ Kim Dương công chúa và những bộ khoái Lục Phiến Môn hộ tống Kim Dương công chúa.

Trước đó Tô Tín làm việc không thể bắt bẻ cái gì.

Dù sao hắn có nghĩa vụ hộ tống Kim Dương công chúa, thời điểm đối mặt mấy tên võ giả Dung Thần Cảnh, Tô Tín vẫn không lựa chọn chạy trốn, mà là lựa chọn dẫn đám người Kim Dương công chúa đi trước, chính mình cản phía sau, loại hành vi này đáng ngợi khen mới đúng.

Về sau Lưu Phượng Vũ quyết đấu sinh tử với người Địa phủ, hắn không có nhúng tay làm cho Lưu Phượng Vũ bị giết, nhưng thực sự không ai nói được gì.

Dù sao uy thế cường giả Dung Thần Cảnh giao thủ quá mạnh mẽ, Tô Tín cầm lấy cớ không muốn tham gia cũng bình thường.

Thậm chí càng ác ý phỏng đoán, nói không chừng Tô Tín cố ý không viện thủ, nhìn Lưu Phượng Vũ chết ở đây.

Đương nhiên hắn không nói ra việc này, nếu không vô duyên vô cớ đắc tội Thiết gia.

Huống chi hắn nghi hoặc cũng không phải điểm này, mà là hắn có cảm giác không đúng.

Tô Tín lại yêu cầu cản phía sau, biểu hiện quá hiên ngang lẫm liệt? Dù sao Phương Cửu Nguyên xem ra Tô Tín không phải người kính dâng vô tư như vậy.

Cho dù khó hiểu nhưng hắn không có chứng cớ, cho nên Phương Cửu Nguyên chỉ có thể không chú ý tới.

Hắn không quan tâm chuyện chết Lưu Phượng Vũ, cũng không có tử thù với Tô Tín, không cần nắm lấy việc này không buông.

Chờ bộ khoái Lục Phiến Môn thăm dò toàn bộ hiện trường hoàn tất, đám người Thiết Chiến cũng có thể xác định người Thiên đình và Địa phủ đã đi.

Vẻ mặt ngưng trọng của bọn họ không biến mất, ai cũng biết chuyện này náo

lớn.

Chờ đợi đám người Tô Tín đều trở lại thành Thịnh Kinh, chuyện này thật sự náo rất lớn, thậm chí lớn đến mức kinh động Cơ Hạo Điển.

Đại Chu mặc kệ Địa phủ và Thiên đình động thủ ở nơi khác, nhưng vấn đề là lần này Địa phủ và Thiên đình lại động thủ ở Bắc Nguyên đạo, trong đó còn có người Kim Trướng Hãn Quốc, đây chính là chuyện làm Đại Chu mất mặt.

Người Kim Trướng Hãn Quốc xem ra, nơi này gần với đô thành Đại Chu nhưng người ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, còn kém liên lụy chúng ta vào, hành vi này

quá mức phế vật.

Huống chi một trong tứ đại thần bộ ‘ Cửu Dực Hỏa Hoàng ’ Lưu Phượng Vũ lại chết ở nơi đây, đây chính là đại sự kinh thiên, cho nên cả thành Thịnh Kinh triệt để giới nghiêm, bắt đầu điều tra toàn thành, nhìn xem có nhân vật khả nghi ở nơi đây hay không.

Người Thiên đình và Địa phủ động thủ bên ngoài thành Thịnh Kinh thì người Đại Chu chỉ kinh sợ, nhưng nếu như bọn họ động thủ trong thành Thịnh Kinh, như vậy sẽ biến thành kinh hãi, cho nên chuyện này nhất định phải nghiêm tra.

Hiện tại trong thành Thịnh Kinh có rất nhiều người thế lực võ lâm, còn có rất nhiều võ giả tán tu, một khi nghiêm tra, tất nhiên sẽ phát sinh xung đột với bọn họ.

Lúc này Đại Chu đã quyết định, nhất định không thể để cho bất cứ nhân vật khả nghi nào trà trộn vào thành Thịnh Kinh, dám có người phản kháng, toàn lực trấn áp!

Những người thế lực võ lâm tới đây thật không kém, nhưng nơi này chính là thành Thịnh Kinh, đô thành Đại Chu.

Hoàng gia Cung Phụng Đường không bị xuất động, Đường Hiển chủ động yêu cầu dẫn theo cao thủ đại nội dưới trướng toàn lực phối hợp Lục Phiến Môn và quân đội trấn áp những nhân sĩ võ lâm, làm cho bọn họ không dám dị động.

Đường Hiển cũng nhớ rõ lời Tô Tín nói, tận lực làm cho mình trở nên ‘ hữu dụng ’ một ít, thậm chí trở thành tồn tại không thể thay thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK