Đối với Lô Uyển Đình, Địch Vân Phi có thể nói vừa thấy đã yêu.
Hắn vốn có chút kháng cự quan hệ thông gia Địch Kinh Phi an bài vì hắn, sau khi nhìn thấy tư thái hiên ngang của Lô Uyển Đình, loại kháng cự này đã biến thành mừng rỡ.
Hiện tại vừa nghe Lô Uyển Đình đã đến, Địch Vân Phi lập tức thả tất cả chuyện trong tay xuống, lập tức tự mình đi ra ngoài nghênh đón.
- Uyển Đình, sao ngươi tới đây?
Địch Vân Phi vội vàng bảo người an bài yến hội và phòng nghỉ lại, mời Lô Uyển Đình tiến vào trong Tranh Kiếm Minh.
Lô Uyển Đình cau mày, hừ lạnh nói:
- Nếu như ta không đến, chỉ sợ ngươi sẽ làm mặt mũi Tranh Kiếm Minh mất
hết.
Đương nhiên ném mặt mũi của Tranh Kiếm Minh không có chút liên hệ gì với ta, hiện tại ai cũng biết Lô Uyển Đình ta chuẩn bị quan hệ thông gia với ngươi, nếu bọn họ biết rõ đối tượng quan hệ thông gia với Lô Uyển Đình ta lại là một phế vật, chẳng phải ném mặt mũi Lô Uyển Đình ta hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi lập tức biến đổi, hắn vội vàng nói:
- Uyển Đình ngươi nghe ta giải thích, chuyện này tuyệt đối không phải như
ngươi tưởng tượng đâu, ta nhất định đoạt Thiên Đạo thạch trở về làm lễ vật tặng cho ngươi.
Lô Uyển Đình cười nhạo nói:
Đoạt trở về? Chỉ bằng đức hạnh của ngươi hiện tại muốn đoạt trở về? Dựa vào ngươi đi cầu khẩn Tô Tín đoạt về hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi đỏ bừng, hiện tại hắn rất muốn đi tìm ca ca, bảo hắn phái võ giả Nguyên Thần Cảnh ra mặt đoạt Thiên Đạo thạch trở về.
Nhưng lúc này Lô Uyển Đình lại nói:
Có phải ngươi hiện tại suy nghĩ đi tìm Địch Kinh Phi đại nhân giúp đoạt Thiên Đạo thạch trở về, bảo hắn phái người ra mặt?
Ngươi quả nhiên đúng là phế vật, chuyện gì cũng cần nhờ ca ca của mình ra mặt mới được.
Có phải chờ tương lai ngươi tiếp quản Tranh Kiếm Minh cũng cần nhờ ca ca ngươi ở sau lưng làm chỗ dựa thì vị trí của ngươi mới vững vàng? Như vậy muốn ngươi làm gì?
Bị người mình âu yếm khinh thường như thế, Địch Vân Phi tức sùi bọt mép, trong nội tâm phẫn uất đến tột đỉnh.
Ngươi chờ, ta sẽ dẫn người đi tìm Tô Tín đoạt Thiên Đạo thạch trở về! Địch Vân Phi lập tức xoay người rời đi.
Nhưng lúc này Lô Uyển Đình lại giữ chặt hắn, nói:
Chỉ bằng thực lực của ngươi bây giờ, ngươi có mười phần nắm chắc đánh bại Tô Tín sao?
Ngươi đã bại trong tay hắn một lần, hiện tại ngươi còn thua trong tay hắn thì
sao?
Thân thể Địch Vân Phi căng cứng, hiện tại hắn có thực lực đánh một trận với Tô Tín nhưng cũng không đại biểu hắn nắm chắc mười phần đánh bại Tô Tín.
Chính bởi vì một tia không xác định này mới làm cho Địch Vân Phi xoắn xuýt như thế, không biết chính mình có nên đi tìm Tô Tín cưỡng ép đoạt lại Thiên Đạo thạch hay không.
Nhìn Địch Vân Phi do do dự dự như thế, Lô Uyển Đình lại lắc đầu.
Tính tình Địch Vân Phi như vậy kém xa hình tượng anh hùng hào kiệt trong lòng của nàng.
Có lẽ trong phần đông người thừa kế đại phái, Địch Vân Phi chưa tính là kém cỏi nhất nhưng hắn tuyệt đối không phải tốt nhất.
Lô Uyển Đình tương lai phải gả nam nhân phải là anh hào tuấn kiệt đỉnh thiên lập địa, tính cách do dự như đàn bà của Địch Vân Phi kém quá xa hình tượng nàng mong đợi.
Nên do ta nghĩ kế thôi, có đôi khi động thủ không nhất định phải tự mình xuất mã, dựa thế cũng có thể.
Lô Uyển Đình thản nhiên nói.
Dựa thế? Dựa thế ai? Địch Vân Phi kinh ngạc hỏi.
Hắc bảng.
Lô Uyển Đình lạnh nhạt nói ra hai chữ.
Vừa nghe hai chữ Hắc bảng, Địch Vân Phi lập tức lắc lắc đầu nói:
Ngươi muốn ta treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng? Không được, căn bản
không có khả năng, cho dù Tô Tín lên Hắc bảng, đoán chừng cũng không có ai dám
đến giết hắn.
Thời gian Hắc bảng tồn tại còn sớm hơn ba bảng Thiên Địa Nhân, kỳ thật Hắc bảng mới ban đầu phụ trách báo thù cho người giang hồ, nhưng ngươi muốn treo thưởng người nào đó trên Hắc bảng cũng phải xem thực lực và bối cảnh đối phương như thế nào.
Tô Tín là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, lưng tựa Lục Phiến Môn, cho dù treo thưởng Hắc bảng phong phú, đoán chừng cũng không có mấy người dám giết hắn, bởi vì không đáng làm.
Cho nên người lên Hắc bảng rất nhiều nhưng chín thành chín đều xuất thân tán tu hoặc người trong ma đạo, làm ra chuyện người người oán trách mới bị Hắc bảng treo thưởng.
Hơn nữa võ giả Nguyên Thần Cảnh ít khi bị Hắc bảng treo thưởng, bởi vì cùng là võ giả Nguyên Thần Cảnh, muốn đánh bại đối phương dễ dàng, nhưng muốn giết đối phương lại không dễ dàng như vậy.