Nhìn thấy thái độ của Ninh Phỉ, sắc mặt hai người trầm xuống.
Tên đại ca cười lạnh và nói:
- Tiểu bì nương, cho mặt không biết xấu hổ! Lão nhị, ngươi trói nàng lại cho ta.
Nghe được hai người bọn họ nói như vậy, người trong quán rượu mới kịp phản ứng, xem ra võ giả lang thang kia thật sự rất giống nữ nhân.
Tất cả mọi người lại lắc đầu.
Đại cô nương ở nhà thật tốt không ở nhà, không nên học người khác bước chân vào giang hồ, hiện tại tốt rồi, gặp gỡ hai gia hỏa không phải người tốt.
Chỉ có điều dù cho biết rõ những việc này nhưng không ai trong quán rượu đứng ra giúp đỡ.
Người vào quán rượu như thế uống rượu có thể là cường giả sao? Thậm chí bọn họ còn không tính là võ giả, cao lắm là có học qua một ít công phu quyền cước, xem như đi giang hồ mà thôi.
Giang hồ hiệp sĩ hành hiệp trượng nghĩa sẽ không xuất hiện tại địa phương này.
Đối với những người đi giang hồ, bọn họ đã gặp nhiều chuyện ác độc hơn như thế, đối với loại chuyện này, bọn họ từ trước đến nay vẫn bo bo giữ mình, không quan tâm tới.
Cũng chính bởi vì nhìn ra điểm này, cho nên hai người kia mới không kiêng nể
gì như thế, hạ dược không thành trực tiếp lựa chọn cường đoạt.
Chỉ có điều thời điểm bọn họ động thủ, trong mắt một người trẻ tuổi ở góc quán rượu lộ ra vẻ mỉa mai.
Gương mặt của hắn không tuấn tú, chỉ có thể xem như thanh tú nhưng cách ăn mặc rất lôi thôi, không có gì khác những võ giả đi lại giang hồ kia.
Hơn nữa khí chất trên người hắn hơi có vẻ chán chường, cho nên cho người ta cảm giác không có gì khác những lãng nhân trên giang hồ.
Thời điểm hai người chuẩn bị động thủ, song chưởng đánh Ninh Phỉ về phía trước, lúc này cương phong gào thét, hai người kia phun một ngụm máu tươi và bay ngược ra ngoài.
- Võ giả Tiên Thiên!
Người trong quán rượu ngạc nhiên, nữ nhân này lại là võ giả Tiên Thiên!
Trên mặt hai tên hái hoa tặc lộ ra vẻ sợ hãi, cũng không dám nói nửa câu ngoan thoại, trực tiếp bò dậy và lảo đảo chạy đi.
Khó trách bọn họ không cảm nhận được một chút khí tức chân khí trên người nàng, thì ra người ta là võ giả cảnh giới Tiên Thiên.
Trẻ tuổi như thế đã có thực lực cảnh giới Tiên Thiên, thế lực sau lưng khẳng định to đến kinh người.
Ngươi nói ngươi ăn mặc thành như vậy và đi tới quán rượu bẩn thỉu này làm gì? Đây không phải lừa người sao.
Lúc này tên đại ca như nghĩ tới cái gì đó, hắn kéo lão nhị bên cạnh và nói:
Cơ duyên! Cơ duyên ah! Huynh đệ, cơ duyên của chúng ta tới rồi! Lão nhị dùng ánh mắt như nhìn người bệnh tâm thần nhìn hắn, nói:
Đại ca ngươi điên sao? Chúng ta bị người ta đánh phun máu, hiện tại không chạy nhanh tìm địa phương dưỡng thương, ngươi lại nói cơ duyên cái gì, cơ duyên
đâu?
Lão đại vội vàng thì thầm vài câu vào tai của hắn, đôi mắt lão nhị sáng ngời, hai người bọn họ trực tiếp thay đổi phương hướng, lập tức đi tới mấy thế lực võ lâm trong châu phủ.
Lúc này Ninh Phỉ vẫn đang ăn uống trong quán rượu, những người khác lại tránh xa nàng.
Trong giang hồ không phân nam nữ, chỉ nhìn thực lực.
Chỉ cần ngươi có thực lực, mặc kệ ngươi là nam hay là nữ đều có tư cách đạt được tôn kính xứng đáng, ví dụ như hiện tại.
Chỉ tiếc kinh nghiệm giang hồ của Ninh Phỉ còn quá ít, trong loại tình huống như vậy đổi thành một võ giả có nhiều kinh nghiệm giang hồ, sau khi bạo lộ thân phận sẽ lập tức quay người rời đi, mà không phải như Ninh Phỉ vẫn ăn uống không coi ai ra gì.
Không tới một phút đồng hồ, bên ngoài tửu quán rượu đã có hơn mười tên võ giả vây quanh nơi đây.
Trong hơn mười tên võ giả đều là võ giả Thần Cung Cảnh, trong đó thậm chí còn có một người là võ giả nửa bước Nguyên Thần Cảnh.
Người trong quán rượu rùng mình, hơn mười tên võ giả này đại biểu ba thế lực võ lâm mạnh nhất trong châu phủ, Lâm gia, Thịnh Uy võ quán và Thanh Phong Kiếm Tông.
Ba thế lực võ lâm này chính là tiểu thế lực tam lưu trong Giang Nam đạo.
Chỉ có điều đặt trong châu phủ của bọn họ, bọn họ chính là thế lực đỉnh cấp trong châu phủ.
Người trong quán rượu cảm thấy không tốt nên rời đi, nhưng lại bị người ba thế lực đẩy trở về.
Đương gia ba thế lực võ lâm đi vào trong quán rượu, trực tiếp đi tới bên người Ninh Phỉ, trong mắt còn mang theo vui vẻ không nhỏ.
Lúc này Ninh Phỉ đã khẩn trương tới cực điểm nhưng nàng vẫn giả vờ trấn định, miệng vẫn đang ăn cơm.
Thật tình không biết hành vi làm bộ làm tịch của nàng như vậy càng làm người ta nghi ngờ.
Có võ giả Tiên Thiên nào có thể bị hơn mười người vây quanh mà còn có thể ăn cơm hay sao?
Lâm gia chủ trong ba thế lực cười cười nói:
Được rồi, Ninh tiểu thư ngươi cũng không cần giả vờ, nói như thế nào thì ngươi cũng là đại tiểu thư Ninh gia, nhưng bây giờ lại ăn thức ăn cho heo tại nơi này, chẳng lẻ ngươi không cảm giác không được tự nhiên sao?
Xoạt, chiếc đũa trong tay Ninh Phỉ rơi xuống đất, người khác trong quán rượu ngạc nhiên.
Nữ nhân này chính là Ninh Phỉ bị Lục Phiến Môn cùng Tiêu gia tìm kiếm, thật khó lường.
Theo lời đồn trong tay Ninh gia bọn họ có thứ gì đó bị Lục Phiến Môn Tô Tín nhìn trúng, cho nên Tô Tín lúc này mới trăm phương ngàn kế diệt Ninh gia độc chiếm đồ vật.