Võ giả cuối cùng vẫn dựa vào bản thân, cho dù ngươi không có thân thể sống tạm bợ tới hôm nay, như vậy còn lại mấy phần thực lực?
Đám người Bắc Cực Tử Vi Đại Đế hoàn toàn không đặt bọn họ vào trong mắt, bọn họ chỉ chú ý phiến đá ngọc trắng trong tay đám thây khô mà thôi.
Những phiến đá ngọc trắng này chính từ trên trời giáng xuống, hiện tại càng có thể giúp nguyên thần trường tồn, loại chuyện liên quan tới bí mật trường sinh làm bọn họ quan tâm nhất.
Đương nhiên trường sinh thì trường sinh, nhưng bọn họ sẽ không vì trường sinh hư vô mờ mịt mà biến bản thân mình thành quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ.
- Các vị, đều động thủ đi, tất cả bằng thực lực!
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế cười lớn một tiếng, trực tiếp giết vào trong đám quái vật thây khô.
Mấy thây khô do đám người Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đối phó, nhiệm vụ của những người khác hiện tại chính là đánh chết quái vật, đương nhiên trọng yếu nhất chính là đoạt được bảo vật trân quý trong kiếm trận.
Những thứ này đều là bảo vật truyền thừa của Cửu Trọng Kiếm Các, chính là là chân chính vô giá chí bảo, bọn họ hao hết tâm lực tới đây Cửu Trọng Kiếm Các cũng là vi chúng.
Võ giả tuy nhiên cảm ngộ thiên địa, tu luyện nguyên thần, nhưng kỳ thật hay vẫn là dùng thân thể làm cơ sở.
Dưới mắt những này thây khô không có thân thể, đại bộ phận thủ đoạn có thể nói đều vận dụng không.
Hơn nữa trong Cửu Trọng Kiếm Các không có nguyên khí thiên địa thời gian gần vạn năm, chỉ có thể mượn nhờ phiến đá ngọc trắng sống tạm qua ngày, thậm chí ngay cả nguyên thần bản thân cũng phát sinh biến hóa.
Hiện tại bọn họ có được tính là cường giả Chân Vũ Cảnh hay không đã không cần hoài nghi, tối thiểu trong lần giao thủ này, trên mặt những thây khô kia không có biểu lộ gì nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận vẻ mặt kinh hãi của bọn họ, kinh hãi những kẻ bị bọn họ xem thành con sâu cái kiến lại có thể đối địch chính diện trước mặt bọn họ, thậm chí còn chiếm cứ thượng phong.
Nhìn những cường giả này chiến đấu thì Tô Tín lắc đầu, những cường giả Chân Vũ Cảnh hiện tại đã triệt để biến thành quái vật, thời gian vạn năm, bọn họ không chỉ có quên chính mình là ai, thậm chí cũng đã quên đi chém giết và kinh nghiệm chém giết của mình.
Ví dụ như Mạnh bà trực tiếp ra tay hoa rơi đầy trời, sát cơ vô tận ẩn chứa trong đó, một nguyên thần thây khô chỉ biết phát ra tinh thần phong bạo nhưng lại bị tất cả hoa rơi xoắn giết.
Tô Tín lắc đầu, cường giả Dương Thần Cảnh như Mạnh bà đều trải qua vô số lần chém giết mới có thể đạt tới cảnh giới này.
Bọn họ đã dám ra tay thì có tự tin tuyệt đối vào mình, trong cảm giác của bọn họ tự nhiên có thể đoán được những thây khô này mạnh bao nhiêu, thậm chí ngay cả Tô Tín cũng không cảm giác được bao nhiêu áp lực tới từ bọn họ.
Vào lúc này Tô Tín cũng không đặt ánh mắt lên người bọn họ, công pháp điển tịch trong Cửu Trọng Kiếm Các mới là thứ hắn cần.
Luận kiếm pháp, kỳ thật Tô Tín tạm thời không thiếu, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín còn chưa tu luyện tới đỉnh phong, Huyết Hà Thần Kiếm trải qua Tô Tín diễn biến cho nên uy năng có thể sánh ngang kiếm pháp tứ tinh.
Chỉ có điều người cứ như vậy vĩnh viễn sẽ không thấy đủ, Tô Tín cũng như thế.
Sau khi sử dụng kiếm hai mươi ba cùng Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm, Tô Tín cũng muốn có một môn vũ kỹ tất sát kỹ vô cùng cường đại.
Cho dù kiếm hai mươi ba hay Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm đều là vũ kỹ cấp bậc tứ tinh nửa, Tô Tín muốn hối đoái cũng tích lũy thời gian rất lâu, dựa vào rút thưởng chỉ có thể xem vận khí, nói không chừng không biết lúc nào mới có thể hối đoái thành công.
Cho nên Tô Tín từ khi vừa mới bắt đầu đã không định gom góp đủ phản phái trị rút thưởng đạt được kiếm pháp chí cường, mà là dựa vào bản thân dung hợp.
Đoạt Mệnh Thập Ngũ Kiếm quá mức đặc thù có thể trực tiếp bài trừ, Tô Tín muốn dung hợp chính là kiếm hai mươi ba.
Không dựa vào hệ thống tự hành dung hợp công pháp, Tô Tín đã chứng minh qua có thể thực hiện việc này.
Giống như hai thức đầu Phá Sát và Kinh Mộng trong Tam Chỉ Đạn Thiên là Tô Tín tu hành Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần Chỉ tới mức cực kỳ tinh thâm, cộng thêm hắn hối đoái Tam Chỉ Đạn Thiên, có cảm thụ về môn vũ kỹ này cho nên mới có thể tự hành lĩnh ngộ ra.
Một chỉ Thiên Địch cuối cùng trong Tam Chỉ Đạn Thiên càng như vậy, chính là Tô Tín cảm ngộ chỉ pháp đại thành mới sáng tạo ra một chỉ này, nó đã không kém gì Thiên Địch do Địch Sầu Phi thi triển, lại là một chỉ Thiên Địch của bản thân Tô Tín.
Hiện tại Tô Tín muốn làm chính là như thế, bởi vì hối đoái qua kiếm hai mươi ba, trong nội tâm Tô Tín đã có cảm giác sử dụng kiếm hai mươi ba, cũng có dàn
giáo về kiếm hai mươi ba.
Bản thân kiếm hai mươi ba chính là Kiếm Thánh dựa vào hai mươi ba thức Thánh Linh kiếm pháp phát huy đến mức tận và diễn biến thành.
Tô Tín không có Thánh Linh kiếm pháp, cho nên hắn không thể phục chế ra kiếm hai mươi ba nguyên bản.
Tô Tín lại có thể dùng Huyết Hà Thần Kiếm, có thể dùng Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí, có thể dùng kiếm pháp trong Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải và vô số các kiếm pháp Tô Tín đoạt đến dung hợp với nhau, có dàn giáo căn bản của kiếm hai mươi ba, Tô Tín có thể dung hợp thành kiếm hai mươi ba của mình.
Chỉ có điều sau khi dung hợp thành kiếm hai mươi ba có khả năng sẽ yếu hơn nguyên bản, cũng có khả năng mạnh hơn nguyên bản, tất cả đều quyết định bởi kiếm pháp Tô Tín dung hợp mạnh bao nhiêu.
Nếu như tất cả đều là cấp bậc như Tiên Thiên Vô Hình Phá Thể Kiếm Khí, kiếm hai mươi ba của Tô Tín tự nhiên có uy năng nghịch thiên, đây cũng là nguyên nhân Tô Tín lúc trước nói kiếm hai mươi ba có tiềm lực vô hạn.
Chỉ có điều Tô Tín cũng biết việc này là không thể nào, tối thiểu đối với Tô Tín hiện tại là không thể nào.
Vũ kỹ như Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí có thể có tư cách trở thành công pháp truyền thừa trong thế lực đỉnh cấp, muốn thu thập hơn mười loại công pháp như vậy, trừ phi Tô Tín trở thành võ lâm chí tôn mới có thể.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
www.dtv-ebook.com