Cơ Ngôn Dự mời chào Tô Tín đã ngờ tới, dù sao không phải tất cả mọi người đều có lòng dạ nhỏ hẹp như Cơ Ngôn Thành, đối với đại đa số hoàng tử mà nói, mặc kệ đối phương là ai, chỉ cần có thể mời chào đến tay chính là một trợ lực.
Huống chi Tô Tín từ thực lực hay thân phận đều là trợ lực không nhỏ.
Tô Tín vẫn lắc lắc đầu nói:
Thật có lỗi Tương vương điện hạ, Tô Tín ta là bộ đầu Lục Phiến Môn, cho nên ta chỉ trung với bệ hạ.
Sắc mặt Cơ Ngôn Dự âm trầm nói:
Tô đại nhân ngươi phải suy nghĩ nghĩ kỹ, thế lực sau lưng Cơ Ngôn Thành cũng không yếu, ngươi tin ngày mai sẽ có hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh làm khó dễ ngươi hay không?
Sau lưng ngươi có Thiết gia, Cơ Ngôn Thành không dám giết ngươi, nhưng hắn dám hủy Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, giết thủ hạ của ngươi.
Bởi như vậy ngươi sẽ mất hết uy tín trong Lục Phiến Môn, Cơ Ngôn Thành cao nhất chỉ bị phụ hoàng trách phạt mà thôi.
Chỉ cần ngươi đáp ứng giúp ta, các đạo trưởng Thanh Thành kiếm phái sẽ giúp ngươi, thế lực sau lưng ta sẽ giúp ngươi, cam đoan làm cho Cơ Ngôn Thành không dám động tới ngươi, khi đó Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh triệt để vững chắc, địa vị của ngươi tại Lục Phiến Môn cũng gần với tứ đại thần bộ.
Tô Tín vẫn lắc đầu nói:
Tại hạ tâm lĩnh hảo ý Tương vương điện hạ, nhưng ta vẫn câu nói kia, ta chỉ trung với bệ hạ.
Nhìn thấy Tô Tín không tiếp nhận mình mời chào, Cơ Ngôn Dự đành phải quay người rời đi, hắn vẫn rất phong độ chắp tay chào Tô Tín.
Trâu Thanh Huyền không có tính tình tốt như vậy, cười lạnh một tiếng nói:
- Không biết tốt xấu!
Hắn vốn muốn tìm cơ hội nhắm vào Tô Tín một phen, hiện tại xem ra không cần phải làm như thế.
Cự tuyệt Cơ Ngôn Dự hỗ trợ, Tô Tín dựa vào cái gì ngăn cản Cơ Ngôn Thành?
Dựa vào Lục Phiến Môn hay là Thiết gia?
Nếu quả thật ép Lục Phiến Môn hoặc Thiết gia ra tay, Tô Tín cũng không cần phải làm tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh cũng được, hắn chỉ có thể xám xịt trở lại Giang Nam đạo, uy tín trong Lục Phiến Môn giảm nhiều.
Đợi đến lúc tất cả mọi người đi rồi, Dương Vũ Long cẩn thận hỏi:
Đại nhân, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Tô Tín phất phất tay nói:
Nên làm cái gì thì nên làm cái gì, không quản được những hoàng tử Đại Chu kia còn không quản những người khác được sao? Bất cứ kẻ nào dám nháo sự trong thành Thịnh Kinh, chỉ cần hắn không phải Hóa Thần Cảnh thì bắt hết cho ta.
Không có bối cảnh ném vào trong nhà lao Lục Phiến Môn giam mười ngày nửa tháng, có bối cảnh trực tiếp nói thế lực sau lưng kẻ đó đến nhận người, thuận tiện phạt tiền.
Sau khi phân phó xong Tô Tín trực tiếp rời đi, đám người Dương Vũ Long nhìn
nhau, bọn họ có cảm giác bất an.
Xem ra ngày mai Cơ Ngôn Thành nhất định sẽ tới gây phiền toái, đối phương có thể tiện tay chụp chết tiểu nhân vật, đến lúc đó có thể liên quan tới bọn họ hay không?
Tất cả mọi người lo sợ bất an nhưng không ai dám âm thầm rời đi, quy củ Lục Phiến Môn nghiêm khắc, nếu ngươi dám đi sẽ xử lý theo tội phản bội Lục Phiến Môn.
Đồng thời tin tức Cơ Ngôn Thành xung đột với Tô Tín cũng truyền khắp thành Thịnh Kinh trong thời gian ngắn, dù sao đây chính là việc có quan hệ với Thái vương Cơ Ngôn Thành.
Sau khi Lục Phiến Môn nhận được tin tức, Thiết Chiến cau mày, cảm giác Tô Tín quá xúc động, hiện tại phát sinh xung đột với Cơ Ngôn Thành cũng không phải chuyện tốt.
Trước kia Lục Phiến Môn liên hệ với các hoàng tử này, có thể hống thì hống, hống cũng không phải cho đối phương mặt mũi mới được.
Hiện tại Tô Tín trực tiếp đánh mặt người của Cơ Ngôn Thành, Cơ Ngôn Thành sẽ không từ bỏ ý đồ.
Lưu Phượng Vũ biết được tin tức này liền cười khẽ, cũng không có cảm giác ngoài ý muốn.
Tô Tín thân là đối tượng Thiết gia bồi dưỡng trọng điểm, Lưu Phượng Vũ cũng điều tra hắn hết sức cẩn thận.
Tô Tín là người có tính cách rất ương ngạnh, đồng thời lòng dạ cũng không lớn, ngươi đánh ta một quyền, ta chắc chắn sẽ đâm ngươi mười đao.
Thủ hạ Cơ Ngôn Thành đánh thủ hạ Tô Tín, nếu hắn không dám phóng cái rắm, vậy uy thế Tô Tín tích lũy tại Giang Nam đạo và Lạc Dương lôi sẽ tiêu hao không còn.
Cho nên Lưu Phượng Vũ suy đoán Tô Tín nhất định sẽ phản kích, hắn còn phản kích rất kịch liệt, trực tiếp đánh thái giám thiếp thân Phùng Anh của Cơ Ngôn Thành trọng thương, còn tát hắn một cái.
Thái giám thiếp thân như Phùng Anh đều là cao thủ được bồi dưỡng trong đại nội, từ nhỏ đã bị phân phối đến chăm sóc thiếp thân những hoàng tử như Cơ Ngôn Thành, vô cùng trung tâm, có thể nói nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh.
Tô Tín đánh Phùng Anh một tát, tuyệt đối sẽ kết thành tử thù với Cơ Ngôn Thành.
Thân là một trong tứ đại thần bộ, Lưu Phượng Vũ tuyệt đối hiểu rõ thực lực của các hoàng tử Đại Chu.
Có thể nói hoàng tử có năng lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, trừ thực lực Cơ Ngôn Thành mạnh nhất, rất nhiều võ huân công hầu Đại Chu đều ủng hộ hắn, cho nên Lưu Phượng Vũ mới có thể lựa chọn hợp tác với Cơ Ngôn Thành.
Kỳ thật ưu điểm lớn nhất của Cơ Ngôn Thành không phải thiên phú võ đạo tốt của hưans, mà là hắn không thông minh, hợp tác với hắn sẽ có cảm giác an toàn.
Như thập tam hoàng tử Sở vương Cơ Ngôn Hạo tâm cơ thủ đoạn độc ác, ai dám dễ dàng hợp tác với hắn? Chỉ sợ hắn còn chưa leo lên ngôi vị hoàng đế đã âm thầm gài bẫy hãm hại ngươi rồi.
Phân phó vài tên bộ khoái tiếp tục âm thầm nhìn chằm chằm vào Tô Tín, Lưu Phượng Vũ không quan tâm.
Đợi đến lúc Tô Tín mất hết mặt mũi, hắn có thể quang minh chính đại phái người của mình tiếp nhận vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh.