Về phần dư nghiệt Ngô quốc ở hiện trường, nhìn thấy Giang Hạc Lưu bỏ chạy, một ít người nhát gan sợ chết liền đầu hàng, chỉ có mấy người vẫn còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại đều bị chém chết.
Những người này là dư nghiệt Ngô quốc nhưng không phải thành viên hoàng thất, thậm chí đại bộ phận là đám người Giang Hạc Lưu đầu độc gia nhập.
Những người này cũng không biết quá nhiều bí mật cho nên thời khắc mấu chốt bị Giang Hạc Lưu quyết đoán vứt bỏ, đương nhiên bọn họ cũng không có trung tâm với Giang Hạc Lưu bao nhiêu.
Lúc này Giang Nam hội đã kết thúc qua loa, những thế lực Giang Nam đạo cáo từ rời đi.
Cũng may mắn lúc này triều đình thắng được, nếu không bọn họ vẫn còn xoắn xuýt nên gia nhập Ngô quốc hay không.
Cổ Đông Lai phân phó những người khác quét dọn chiến trường, lúc này cùng Thiết Chiến đi về phía Tô Tín.
“Bái kiến Thiết đại nhân, Cổ đại tổng quản.”
Tô Tín chắp tay chào.
Thiết Chiến cười ha ha vỗ vai Tô Tín, nói:
“Không hổ là người được tiểu tử Thiết Vô Tình giới thiệu, quả nhiên không có
làm ta thất vọng, lúc này ngươi lập công rất lớn, có thể nói không có ngươi truyền tin tức kịp thời, lúc này Lục Phiến Môn chúng ta không thể chuẩn bị chu toàn tại Giang Nam hội.”
Cổ Đông Lai cũng gật đầu nói:
“Đúng vậy, ta vẫn xem thường đám chuột Ngô quốc, mấy năm qua ta cảm giác Giang Nam đạo có chút không đúng, không nghĩ tới Lục Phiến Môn Giang Nam đạo bị bọn chúng ăn mòn không còn, cũng làm chúng ta mù lòa triệt để.”
“Tin tức của ngươi tới rất kịp thời, nếu muộn một ít, chúng ta có được tin tức cũng không kịp hành động.”
Dư nghiệt Ngô quốc đang quật khởi nhưng cả Giang Nam đạo to như thế, cấp dưới Lục Phiến Môn Giang Nam đạo đã bị giết không còn bao nhiêu người.
Về sau Kim Vũ Lâm bị Bạch Liên giáo khống chế, trên cơ bản bỏ mặc đám dư nghiệt Ngô quốc phát triển, thậm chí còn âm thầm truyền tin tức, cho nên mấy năm qua thực lực dư nghiệt Ngô quốc phát triển rất nhanh, thực lực mạnh tới mức Lục Phiến Môn và Cổ Đông Lai cũng phải kinh hãi.
“Hai vị đại nhân khen nhầm, ta chỉ làm việc ta nên làm thôi.”
Tô Tín khiêm tốn.
Lúc này Duẫn Tịch Tuyết bên người Tô Tín lại làm ra bộ dạng con gái ngoan thi lễ với Thiết Chiến:
“Tham kiến nghĩa phụ.”
Nghe thấy Duẫn Tịch Tuyết gọi như thế, Tô Tín lập tức sững sờ.
Hắn vẫn cho rằng Duẫn Tịch Tuyết lúc trước giết Thiết Dao Hoa, hơn nữa dùng ảo thuật đạt được tin tức và lệnh bài Lục Phiến Môn trên người Thiết Dao Hoa, sau đó giả mạo Thiết Dao Hoa xuất hiện ở trước mặt mình.
Hiện tại xem ra không giống như hắn suy đoán.
Nhìn thấy Thiết Chiến, Duẫn Tịch Tuyết không chỉ không có trốn, nàng còn gọi Thiết Chiến là nghĩa phụ, chẳng phải nói rõ nàng có quan hệ với Lục Phiến Môn hay sao?
Duẫn Tịch Tuyết khẽ cười nói:
“Là ngươi vẫn nói ta giả trang, ta cho tới bây giờ vẫn không có nói thân phận mình là giả, Thiết Dao Hoa là ta, Duẫn Tịch Tuyết cũng là ta, không được sao?”
Thiết Chiến khoát khoát tay nói:
“Được rồi, đừng làm rộn, lúc trước ta bảo ngươi đi giúp Tô Tín, cũng không nghĩ tới ngươi còn dùng thân phận khác lừa bịp hắn, vạn nhất phá hư đại sự làm sao bây giờ?”
Duẫn Tịch Tuyết cười hì hì nói:
“Người có thể được Thiết Vô Tình tôn sùng như vậy không thể là kẻ vô dụng, nếu hắn vô dụng cần dùng hắn làm gì?”
Tô Tín lườm Duẫn Tịch Tuyết, nữ nhân này không hổ là ma nữ, hắn cũng không nghĩ tới đối phương dùng hai thân phận lừa hắn.
Thiết Chiến giải thích:
“Thiết gia ta thế lớn trong Lục Phiến Môn nhưng nhân khẩu không thịnh vượng, cho nên hàng năm đều chọn lựa một ít hài đồng mồ côi thiên phú không tệ làm nghĩa tử nghĩa nữ, bọn họ cũng gia nhập Thiết gia, Tịch Tuyệt là một trong số đó.”
“Chỉ có điều về sau bởi vì Lục Phiến Môn có giao dịch với Huyễn Ma Đạo, nàng mới đổi tên gia nhập Huyễn Ma Đạo.”
Tô Tín gật gật đầu, Thiết Chiến không nói giao dịch cụ thể là gì, hắn cũng
không có tư cách hỏi.
Thời điểm Gia Cát Lưu Vân ra mặt thì Tô Tín biết rõ Lục Phiến Môn không phải không chết không thôi với các thế lực giang hồ.
Tất cả mọi người là tồn tại đỉnh cấp, không ai có thể diệt đối phương, chỉ cần có cơ hội cũng có thể hợp tác, lúc này là như vậy, Chư Cát thế gia liên thủ với Lục Phiến Môn đào cái hố to cho dư nghiệt Ngô quốc nhảy vào.
“Đi, thu thập các đồ vật, chúng ta ta đi địa phương khác nói chuyện, những dư nghiệt Ngô quốc bị bắt giữ phải phong bế võ công, còn lại giao cho Lục Phiến Môn ngươi xử lý.”
Cổ Đông Lai vung tay nói một câu.
Thiết Chiến gật gật đầu, hắn dẫn Tô Tín cùng Duẫn Tịch Tuyết đi tới phủ đệ Cổ Đông Lai.
Sau khi nhập tọa, Thiết Chiến móc trong ngực hai thiết đảm và xoay xoay trong
tay.
Tô Tín vẫn buồn bực Thiết Vô Tình có thói quen xoay thiết đảm từ đâu, thì ra là Thiết gia nhất mạch tương thừa.
Chỉ có điều Thiết Vô Tình xoay thiết đảm dùng thép tinh chế tạo mà thành, Tô Tín nhìn thiết đảm trong tay Thiết Chiến rất quen mắt, không ngờ dùng Huyền Nguyên Trọng Thiết làm thành.
Đồ chơi này nhỏ như ngón cái cũng nặng vài chục cân, Thiết Chiến đang cầm hai thiết đảm xoay xoay cũng nặng hơn năm trăm cân.