Mục lục
Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù lòng dạ Cơ Ngôn Thành nhỏ hẹp, xúc động dễ giận nhưng hắn cũng không phải người ngu.

Lần trước ở trong Phong Hoa Lâu, hắn không có khả năng không nhìn ra Trâu Thanh Huyền gây xích mích rõ ràng như vậy.

Trâu Thanh Huyền vừa động thủ, hắn và Tô Tín kết thành tử địch không thể hóa giải.

Cơ Ngôn Thành thân là hoàng tử Đại Chu, nếu như Tô Tín là tứ đại thần bộ cũng bỏ đi, hắn không đặt tổng bộ đầu một đạo vào trong mắt, huống chi Tô Tín đã từng trợ giúp đệ đệ của hắn.

Nhưng hắn chủ động đi kết tử thù với Tô Tín và bị ngươi Trâu Thanh gây xích mích là hai chuyện khác nhau, nội tâm Cơ Ngôn Thành rất không thoải mái, bản thân hắn cũng không phải là người có lòng dạ rộng rãi.

Hiện tại hắn cũng biết chính mình cần Thanh Thành kiếm phái sau lưng Trâu Thanh Huyền trợ giúp, cho nên bất mãn thì bất mãn, hắn vẫn không nói thêm cái gì.

Lưu Tuyên Thành nhìn vẻ mặt Cơ Ngôn Thành, trong mắt lộ ra một tia tinh quang, hắn cười ha hả nói:

Tô Tín chỉ là tổng bộ đầu một đạo mà thôi, không đáng để lo, nếu Thái vương điện hạ muốn diệt trừ hắn, chờ lúc ta đứng vững gót chân trong hoàng gia Cung Phụng Đường, nhất định sẽ giúp Thái vương giải quyết Tô Tín.

Cơ Ngôn Thành cười cười muốn nói cái gì đó, lúc này ngoài cửa có giọng nói vọng vào:

Lưu huynh có uy phong thật to, sát khí thật lớn nha, còn chưa tiến vào hoàng gia Cung Phụng Đường đã muốn giải quyết Tô mỗ rồi.

Hiện tại Tô mỗ đưa thân tới tận cửa, ngươi có muốn thử giải quyết một lần hay không?

Tô Tín đẩy cửa ra, trên mặt còn mang theo vui vẻ, ba người trong phòng xấu

hổ.

Nói bậy sau lưng người khác, kết quả lại bị người ta phát hiện ra, chuyện này quá xấu hổ.

Trâu Thanh Huyền trực tiếp hừ lạnh nói:

Tô Tín, ngươi tới nơi này làm gì? Tô Tín lắc lắc đầu nói:

Chẳng lẽ các ngươi bao toàn bộ Phong Hoa Lâu hay không, các ngươi có thể tới vì sao ta không thể tới?

Cơ Ngôn Thành hừ lạnh nói:

Tô Tín, ngươi không cần phải nói những lời vô dụng, từ khi ngươi bắt đầu giúp đỡ phế vật Cơ Ngôn Tú, ngươi đã đối địch với ta, có lẽ ngươi cũng biết rõ việc này.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

Thái vương điện hạ, lời này của ngươi có phần nghĩ một đằng nói một nẻo, ta giúp Cơ Ngôn Tú thật đối địch với ngươi nhưng lại không phải kết thành tử địch với ngươi.

Bình tĩnh mà xem xét, Ba Thục kém xa võ lâm Trung Nguyên, Cơ Ngôn Tú

không có bất cứ ủng hộ nào trong triều đình Đại Chu, thực lực bản thân hắn không bằng ngươi.

Về phần thế lực trên giang hồ, ta cũng chỉ giúp hắn mời chào mấy thế lực nhị lưu cùng một đống thế lực tam lưu mà thôi, trong Ba Thục đạo chính thức cường đại là Ba Thục Kiếm Các và Sương Nguyệt Kiếm Lư đều nằm ngoài khống chế của hắn, ngươi cho rằng hắn có thể uy hiếp ngươi sao?

Tô Tín chỉ vào Cơ Ngôn Thành, nói:

Cho nên ta làm chuyện này còn không uy hiếp điểm mấu chốt của ngươi, hai chúng ta cũng không cần kết thành tử địch, nhưng người nào đó tự tiện ra tay đã biến tất cả thành có khả năng, ngươi nói đúng hay không, Trâu đạo trưởng?

Bỗng nhiên Tô Tín đang nói chuyện lại nhắm vào Trâu Thanh Huyền, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

Hắn biết rõ Tô Tín đang châm ngòi cho nên hắn vội vàng nói:

Ra tay với ngươi bởi vì Phương Thụy chính là sư huynh của ta, ngươi giết con của hắn, ta đương nhiên không nhìn được, cũng không có quan hệ gì với Thái vương điện hạ.

Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười giống như không cười, nói:

Không có vấn đề gì? Trâu đạo trưởng, Thanh Thành kiếm phái đã phái ngươi tới bên cạnh Thái vương điện hạ, ý tứ chính là bảo ngươi hiệp trợ Thái vương điện hạ, ngươi là người của Thái vương điện hạ, tối thiểu thời điểm Thái vương điện hạ hợp tác với Thanh Thành kiếm phái, ngươi là người của Thái vương điện hạ.

Kết quả ngươi lại vì ân oán cá nhân mà không để ý tới lợi ích của Thái vương điện hạ, đây là chuyện thuộc hạ nên làm hay sao? Huống chi cho dù ngươi là người hợp tác, ngươi có thể làm như vậy hay sao? Ngươi đang mượn đao giết người, sai sử Thái vương điện hạ trở thành đao của ngươi.

Nói hưu nói vượn!

Gầm lên một tiếng, giọng nói này không phải Trâu Thanh Huyền hô, mà là Cơ Ngôn Thành hô.

Hắn hừ lạnh nói:

Tô Tín, nếu hôm nay ngươi đến châm ngòi ly gián ta và Trâu đạo trưởng, vậy ngươi chọn lầm người rồi, Cơ Ngôn Thành ta cũng không phải người không phân biệt được thị phi.

Kỳ thật hắn biết Tô Tín nói những lời này là sự thật, lần trước Trâu Thanh Huyền ra tay chính là muốn hắn kết thành tử thù với Tô Tín, mượn tay hắn báo thù cho Phương Thụy, xả một hơi cho Thanh Thành kiếm phái.

Biết rõ thì biết rõ, Cơ Ngôn Thành hắn có lòng dạ nhỏ hẹp nhưng thời điểm nên nhẫn nhịn thì nhất định phải nhẫn nhịn.

Hiện tại là thời khắc hợp tác mấu chốt giữa Thái vương phủ cùng Thanh Thành kiếm phái, một khi trở mặt với Thanh Thành kiếm phái thì tổn thất của hắn to lắm.

Hoàng tử Đại Chu vương triều không chỉ có một mình hắn, cho nên một khi chính thức trở mặt với Thanh Thành kiếm phái, như vậy Thanh Thành kiếm phái cũng không đầu tư lên người hắn, mà là thay đổi ủng hộ hoàng tử khác, như vậy chỉ có biến khéo thành vụng.

Tô Tín lạnh lùng nhìn Cơ Ngôn Thành, hắn đương nhiên biết rõ Cơ Ngôn Thành nói lời này có phần nghĩ một đằng nói một nẻo.

Cơ Ngôn Thành nói đúng, hôm nay hắn tới đây là muốn châm ngòi ly gián, hơn nữa còn dùng dương mưu quang minh chính đại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK