Từ lần trước Tô Tín đã ép các thế lực võ lâm ở lại chung quanh Ngô Đồng sơn, mặc dù có một ít thế lực võ lâm đã rời đi, nhưng đại bộ phận thế lực võ lâm vẫn cắm rễ tại nơi này từ đó làm Ngô Đồng sơn hiện tại phồn vinh hơn trước rất nhiều.
Dưới Ngô Đồng sơn gần đây xây dựng một tửu lâu tên là Phượng Hoàng lâu, kỳ thật nó có quan hệ với chuyện Phượng huyết của Tô Tín lần trước.
Sau trận chiến Ngô Đồng sơn lần trước, Phượng huyết vỡ vụn triệt để nhưng không ai hoài nghi Phượng huyết là giả, cho nên có một ít võ giả tán tu thực lực thấp kém suốt ngày lắc lư chung quanh Ngô Đồng sơn, chờ mong có ngày mình phát hiện ra tung tích Phượng huyết.
Bởi vì Phượng Hoàng lâu là điềm báo tốt, cho nên thường xuyên có đại lượng võ giả ra vào, sinh ý rất tốt.
Lúc này trong phòng chữ Thiên số sáu của Phượng Hoàng lâu, Tô Minh Kỳ đang cầm chén rượu uống và suy nghĩ, hắn chờ xem là ai xuất hiện, hơn nữa người đó có năng lực gì giúp huyết mạch chi thứ xoay người.
Càng nghĩ, Tô Minh Kỳ cho rằng trong đó có khả năng nhất chính là Bắc Nguyên Độc Cô thị.
Bên cạnh giường không cho phép có người ngủ ngáy, Bắc Nguyên Độc Cô thị có địch ý lớn nhất với Tô gia.
Đô thành Đại Chu nằm trong Bắc Nguyên đạo cũng bỏ đi, dù sao Độc Cô thị thua kém Đại Chu quá nhiều, lớn đến mức Độc Cô thị không dám có tâm tư đối nghịch với Đại Chu.
Nhưng Tô gia không giống, thực lực Tô gia còn kém Độc Cô thị một bậc, cho nên nếu có cơ hội, Độc Cô thị nhất định sẽ đối phó Tô gia.
Trong nội tâm Tô Minh Kỳ đã có ý định, nếu thật là người Độc Cô thị, chỉ cần đối phương không phải lão tổ Dương Thần cảnh của Độc Cô thị, Tô Minh Kỳ nhất định phải đánh chết hắn tại chỗ!
Tô Minh Kỳ rất muốn giúp huyết mạch chi thứ Tô gia triệt để xoay người không giả, nhưng hắn không muốn hủy Tô gia.
Như nếu như đối phương thật sự là người Độc Cô thị, như vậy đối phương đang mưu đồ với Tô gia.
Cho dù đến lúc đó huyết mạch dòng chính chết hết, bằng vào huyết mạch chi thứ bọn họ cũng không chèo chống nổi Tô gia, đến lúc đó Tô gia tất bọn họ sẽ bị Độc Cô thị chiếm đoạt.
Tô Minh Kỳ muốn huyết mạch chi thứ đạt được địa vị xứng đáng, nhưng hắn không muốn dùng phương thức như vậy hoàn thành.
Bởi vì cái gọi là môi hở răng lạnh, tối thiểu dòng chính và chi thứ Tô gia hiện tại đang liên kết lợi ích với nhau.
Thời điểm Tô Minh Kỳ nghĩ ngợi lung tung, cửa phòng bị đẩy ra, là Tô Tín xuất hiện.
Nhìn thấy Tô Tín xuất hiện, Tô Minh Kỳ hoảng sợ nói:
- Tại sao là ngươi?
Tô Tín đóng cửa lại, hỏi ngược lại:
- Vì cái gì không thể là ta?
Tô Minh Kỳ kinh nghi bất định nhìn Tô Tín, lúc trước hắn không nghĩ tới lại là Tô Tín.
Dù sao thực lực Tô Tín bày ra đó, không mượn dùng lực lượng Đại Chu, hắn dựa vào cái gì đối phó Tô gia? Chỉ bằng thủ hạ Lục Phiến Môn trong tay hắn sao? Không đủ.
Huống hồ trận chiến Ngô Đồng sơn lúc trước, Tô Tín mượn cơ hội ra tay làm Tô gia tổn thương nguyên khí nặng nề, tất cả mọi người đều nói Tô Tín to gan lớn mật.
Nhưng hiện tại Tô Tín xuất hiện ở chỗ này, hắn muốn dùng mâu thuẫn giữa chi thứ và dòng chính Tô gia, âm thầm tính kế Tô gia, việc này không thể dùng to gan lớn mật để hình dung.
Tô Minh Kỳ dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tô Tín, trong mắt lộ ra một tia hâm mộ.
Tô Tín có thù oán với những huyết mạch dòng chính Tô gia, hắn không có thù oán với huyết mạch chi thứ.
Tô Tín đã từng giết đều là huyết mạch dòng chính Tô gia, Tô Tín chưa từng động thủ giết người huyết mạch chi thứ.
Hơn nữa nghiêm khắc mà nói, kỳ thật Tô Tín cũng là huyết mạch chi thứ Tô gia, bởi vì hắn có thiên phú tốt, thậm chí nồng độ huyết mạch giống như huyết mạch dòng chính.
Tô Minh Kỳ hâm mộ Tô Tín có thể không dựa vào Tô gia, chỉ bằng vào sức một người tung hoành giang hồ, xông ra danh tiếng và quyền thế ngập trời.
Trái lại huyết mạch chi thứ Tô gia bọn họ hiện tại không có chút kinh nghiệm đấu tranh nào.
Nếu như không liên kết với nhau, một mình bước vào giang hồ sẽ bị người ta hãm hại.
Bình phục tâm tình của mình, Tô Minh Kỳ nhìn Tô Tín, trầm giọng nói:
- Tô Tín, ngươi bảo người tới tìm ta là có chuyện gì? Dòng chính và huyết mạch chi thứ tranh đấu là nơi ngươi có thể chen vào hay sao?
- Trừ phi ngươi có thể xuất động lực lượng tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái lần trước, nếu không, ngươi không thể động vào Tô gia, ngươi không phải là đối thủ của lão tổ Tô gia.
- Lần trước ngươi đánh hắn trọng thương, nhưng nếu là sinh tử đấu, người chết sẽ là ngươi.
- Huống hồ ngươi đừng vọng tưởng phân liệt Tô gia, ta muốn Tô gia cường đại phồn vinh, không phải triệt diệt sạch huyết mạch dòng chính, từ đó sẽ làm Tô gia suy yếu.
Tô Tín nhìn Tô Minh Kỳ, lắc đầu nói:
- Có lẽ ngươi cũng biết năng lực tình báo của Lục Phiến Môn, tuy Tô gia các ngươi mới bước vào giang hồ không bao lâu, nhưng chi tiết của Tô gia các ngươi đều bị Lục Phiến Môn hiểu rõ, kể cả tư liệu về Tô Minh Kỳ ngươi.
Ánh mắt Tô Tín nhìn thẳng vào Tô Minh Kỳ, trầm giọng nói:
- Nói thật, ngươi rất ẩn nhẫn, Tô gia thiết lập cho ngươi tầng tầng chướng ngại nhưng ngươi vẫn có thể tu luyện đến cấp độ này, từ đó chứng minh thiên phú và nghị lực của ngươi kinh diễm.
- Hơn nữa ngươi ẩn nhẫn vài chục năm, phát hiện cơ hội thì lập tức ra tay, việc này chứng minh ngươi cũng rất quả quyết, nhưng đáng tiếc, ngươi ra tay quyết đoán có thừa nhưng tàn nhẫn chưa đủ.
- Nếu hôm qua ngươi hung ác một chút, trực tiếp cường ngạnh đến cùng, nhìn xem lão tổ Tô có lùi bước hay không, có lẽ huyết mạch chi thứ các ngươi còn có mấy phần khả năng xoay người.
- Khi đó ngươi lại lùi bước, cơ hội tốt nhất đã qua, các ngươi không có cơ hội.
Tô Minh Kỳ cười lạnh nói:
- Nói nhẹ nhõm, Tô Tín ngươi không sống trong Tô gia, không biết uy thế lão tổ trong Tô gia, nếu như ngày hôm qua chúng ta thật vạch mặt với lão tổ, hắn sẽ động thủ giết người!
- Giết người?
Tô Tín cười lạnh nói:
- Vậy thì cho hắn giết đi, đừng xem các ngươi quá thấp, hiện tại lực lượng trung kiên của Tô gia là các ngươi mà không phải những huyết mạch dòng chính, nếu lão tổ Tô gia dám giết các ngươi, Tô gia cách suy bại không xa.
- Ngươi đang đánh bạc! Cầm mạng của huyết mạch chi thứ chúng ta đánh bạc!
Tô Minh Kỳ mỉa mai nói:
- Lúc trước không phải ngươi động thủ, đương nhiên ngươi có thể yên tâm thoải mái nói lời này.
Tô Tín lắc đầu nói:
- Nếu đổi thành ta, ta cũng đánh bạc, bởi vì không dùng mạng đánh bạc, huyết mạch chi thứ Tô gia không có chút cơ hội nào.
- Quan trọng hơn là ngươi do dự, đến cuối cùng cũng không đám đánh cược một lần, thậm chí ta dám cam đoan, Tô gia tuyệt đối sẽ không tiếp tục giữ ngươi quá một năm.
Sắc mặt Tô Minh Kỳ thay đổi:
- Ngươi có ý gì?
Tô Tín thản nhiên nói:
- Ta có ý tứ gì ngươi nên biết, Tô Minh Kỳ, ngươi nên biết lão tổ Tô gia tàn nhẫn thế nào, tuy hắn là lão tổ Tô gia nhưng hắn cũng xuất thân dòng chính Tô gia, cho nên hắn sẽ giữ gìn lợi ích dòng chính Tô gia đầu tiên.
- Lần này ngươi dẫn đầu phần đông đệ tử chi thứ ép vua thoái vị, thể hiện ra năng lực khống chế đệ tử chi thứ cường đại, hơn nữa còn biểu thị rõ dã tâm của ngươi.
- Đơn giản mà nói, ngươi bây giờ đã thành cây gai trong mắt của lão tổ Tô gia, lưu ngươi một ngày, nội tâm lão tổ Tô gia sẽ bất an, cho nên trong vòng một năm, lão tổ Tô gia sớm muộn gì cũng tìm cơ hội diệt trừ ngươi!
Trong mắt Tô Minh Kỳ lộ ra một tia khiếp sợ, hắn nói:
- Không có khả năng, lão tổ không tìm thấy lý do.
Kỳ thật trong Tô gia nhiều năm qua rất ít xảy ra chuyện tàn sát lẫn nhau, Tô Minh Kỳ ẩn nhẫn thời gian dài như vậy, kể cả lão tổ Tô gia và các đệ tử Tô gia đều biết trong lòng hắn có oán hận với huyết mạch dòng chính, cũng biết hắn có uy vọng rất lớn trong đệ tử chi thứ.
Ngay cả như vậy, Tô gia cũng chỉ xa lánh hắn mà thôi, chưa từng ra tay với hắn.
Tô Tín lắc đầu, lúc trước hắn đã nói qua, Tô Minh Kỳ đủ ẩn nhẫn nhưng không đủ tàn nhẫn.
Những năm qua hắn ở lại trong Tô gia, hắn không như những võ giả bên ngoài từ yếu đuối phát triển đến cường đại, bọn họ phải trải qua vô số chém giết và so đấu đấu âm mưu.
Có thể nói những võ giả lục đại thế gia từ Hậu Thiên đến Dung Thần Cảnh, bọn họ không chỉ đấu với địch nhân bên ngoài, uy hiếp lớn nhất lại đến từ bên trong, Tô Minh Kỳ suy nghĩ quá đơn giản.
Tô Tín cười lạnh nói:
- Không tìm ra lý do, lão tổ Tô gia không giết ngươi sao?
- Trước kia lão tổ Tô gia không động tới ngươi là vì cảm thấy ngươi không có uy hiếp, hôm qua ngươi đã làm cho hắn cảm thấy bị uy hiếp.
- Dùng uy thế của lão tổ Tô gia trong Tô gia, hắn muốn giết một người, không cần lý do.
Sắc mặt Tô Minh Kỳ trắng bệch như giấy, vết sẹo trên mặt càng dữ tợn, lúc này hắn ngẩng đầu lên, nói:
- Ngươi đang châm ngòi quan hệ giữa ta và dòng chính Tô gia, huyết mạch dòng chính và huyết mạch chi thứ triệt để vạch mặt, ngươi muốn hủy Tô gia!
Hắn biết rõ Tô Tín có thù với Tô gia, tuyệt đối là kẻ thù không chết không thôi.
Hiện tại Tô Tín nói như vậy là muốn châm ngòi quan hệ giữa dòng chính và chi thứ đánh sinh tử với nhau, Tô Tín có thể báo thù lúc trước, nhưng Tô Minh Kỳ tuyệt đối không cho phép việc này xảy ra.
Tô Tín lắc đầu nói:
- Ta không muốn hủy Tô gia, ta chỉ muốn tiêu diệt huyết mạch dòng chính Tô gia mà thôi.
- Huống hồ đối với Tô gia hiện tại mà nói, trở ngại Tô gia phát triển chính là đám huyết mạch dòng chính kia.
- Nhân số bọn họ ít nhất nhưng lại nắm tài nguyên tu luyện nhiều nhất, chính vì có bọn họ, Tô gia mới có dáng vẻ nửa sống nửa chết như hiện tại.
Tô Minh Kỳ lúc này nói:
- Ngươi muốn đồ diệt huyết mạch dòng chính chính là hủy Tô gia! Lão tổ bị trọng thương nhưng hắn cũng là cường giả Dương Thần Cảnh, có hắn và cường giả huyết mạch dòng chính mới có thể bảo tồn Tô gia, nếu không trong giang hồ nguy cơ tứ phía, Tô gia ta dựa vào cái gì bảo vệ mình?
Ánh mắt Tô Tín nhìn thẳng Tô Minh Kỳ, trầm giọng nói:
- Không có người nào là từ nhỏ đã cao quý, bắt đầu từ khi ngươi sinh ra, huyết mạch dòng chính đã quán thâu tư tưởng cho ngươi, các ngươi tự nhận mình thua kém bọn họ một bậc.
- Nhưng kỳ thật ngươi nghĩ lại đi, bọn họ làm như vậy chính là vì sợ huyết mạch chi thứ phát triển, nếu không vì cái gì bọn họ gây ra trở ngại lớn như thế?
- Hiện tại ta dám nói, trong điều kiện ngang nhau, thành tựu tương lai của huyết mạch chi thứ chưa hẳn thấp hơn bọn họ.