Sau khi Tô Tín trở lại thành Thịnh Kinh, Thiết Chiến và Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền đều trở về thành Thịnh Kinh.
Một ít thế lực võ lâm địa phương đã bị bọn họ trấn áp, cho nên áp lực bên kia giảm rất nhiều.
Một nguyên nhân khác là vì Tô Tín.
Tuy tin tức bên trong Cửu Trọng Kiếm Các bị môn phái trong trì kiếm ngũ phái truyền ra không ít, nhưng người khác nói dù sao cũng là người khác nói, bên phía triều đình cũng chỉ có một mình Tô Tín tiến vào bên trong Cửu Trọng Kiếm Các, bọn họ sẽ nhận được tin tức chính xác trong Cửu Trọng Kiếm Các từ Tô Tín.
Nhìn thấy Tô Tín đi vào tổng bộ Lục Phiến Môn, sắc mặt Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền rất phức tạp.
Bọn họ trở thành tứ đại thần bộ hơn hai mươi năm, kết quả hơn hai mươi năm qua trừ Thiết Chiến ra, hai người bọn họ không chạm tới biên giới Dương Thần Cảnh.
Kết quả đến bây giờ Tô Tín là một tiểu bối đến sau lại có thể bình khởi bình tọa với bọn họ.
Trọng yếu nhất là, Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền còn có lòng tin đấu với Tô Tín khi hắn còn ở cảnh giới Hóa Thần Cảnh, hiện tại, sau khi nhìn bài danh Địa Bảng kinh người của Tô Tín, bọn họ không thể sinh ra một tia chiến ý nào.
Không có tâm tư phức tạp như hai người kia, Thiết Chiến lại cười nói:
Tô Tín a Tô Tín, ngươi quả nhiên không làm triều đình mất mặt, lần này chỉ có một mình ngươi đi Cửu Trọng Kiếm Các nhưng thu hoạch lại vượt qua các thế lực đỉnh cấp, càng làm Thanh Thành kiếm phái tổn thất nguyên khí nặng nề, chậc chậc, phần chiến tích này trong cùng giai, trừ ngươi ra không còn ai có thể đạt được thành tựu huy hoàng như thế.
Tô Tín chắp tay nói:
Thiết đại nhân đừng khen ta, thực lực của ta có bao nhiêu cân lượng, Thiết đại nhân ngươi hiểu rất rõ.
Thiết Chiến lắc lắc đầu nói:
Ta cũng không khen ngươi, phải nói thực lực của ngươi hiện tại đã xem như đỉnh cấp trong cùng cấp bậc, cho dù ta giao thủ với ngươi cũng không cam đoan có thể thắng được.
Nói thật, nội tâm Thiết Chiến cũng kinh hãi trước tốc độ tiến bộ của Tô Tín.
Lúc này mới qua không bao lâu, lúc trước hắn phái Tô Tín tới Giang Nam đạo cứu hoả đã biến thành người có thể bình khởi bình tọa với hắn, thậm chí danh tiếng trên giang hồ còn lớn hơn cả hắn.
Trong nội tâm Thiết Chiến lại không có cảm xúc ghen ghét.
Tô Tín hiện tại là người Thiết gia, Tô Tín chỉ cũng không phải dựa vào Lục Phiến Môn, mà là Thiết gia hắn, cho nên thực lực Tô Tín càng mạnh, chỗ tốt với Thiết gia hắn càng lớn, hắn có lý do gì ghen ghét Tô Tín chứ?
Đi nghỉ ngơi một chút, có khả năng lát nữa bệ hạ sẽ triệu kiến ngươi. Thiết Chiến nói.
Tô Tín gật gật đầu, hỏi:
Đúng rồi, tại sao không nhìn thấy Thiết Ngạo đại nhân? Thiết Chiến mỉm cười nói:
Đại ca ta đang bế quan, có lẽ không bao lâu nữa sẽ xuất quan.
Nội tâm Tô Tín kinh ngạc, hắn biết rõ sau khi Thiết Ngạo xuất quan sẽ có cảnh giới gì, đến lúc đó, Thiết Ngạo khi đó đã là cường giả Chân Vũ cảnh.
Lúc trước Thiết Ngạo dẫn đầu các cường giả Lục Phiến Môn đi Thiếu Lâm đòi công đạo, khi đó Thiết Chiến cũng đã gần đột phá Chân Vũ, có thể liều mạng một chiêu với chủ trì Thiếu Lâm tự Độ Ách La Hán Huyền Khổ.
Với thực lực khi đó, Thiết Chiến đã bước một chân vào đại môn Chân Vũ cảnh, Thiết Ngạo bế quan lần này là muốn bước qua một bước cuối cùng, có lẽ hắn không mất bao nhiêu thời gian.
Sau khi trở về gian phòng của mình, Tô Tín chỉ nghỉ ngơi không đến một canh giờ đã có người tới truyền chỉ, gọi Tô Tín vào yết kiến.
Đợi đến lúc Tô Tín đi vào hoàng cung, Thiết Chiến và ba đại thần bộ khác đã tới, mặt khác còn có một ít cường giả quân đội mà Tô Tín không biết.
Có bốn người quân đội tới, theo thứ tự là Đại tổng quản Long Vũ quân Tề Phi Dương, Đại tổng quản Hổ Bí quân Nam Cung Vô Úy, Đại tổng quản Phi Hùng quân Viên Vũ Đức.
Ba đại quân đoàn dã chiến này bảo vệ chung quanh thành Thịnh Kinh, mỗi một vị hành quân đại tổng quản đều có tu vi Dung Thần Cảnh đỉnh phong, phó tướng đều là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, ba quân đoàn này là lực lượng quân đội tinh nhuệ nhất Đại Chu.
Trong đó Tô Tín gặp qua Đại tổng quản Long Vũ quân Tề Phi Dương hai lần, lần trước tại thành Thịnh Kinh, Tô Tín trêu chọc Thiếu Lâm tự.
Lúc đó là Tề Phi Dương và Đường Hiển đồng loạt ra tay mới có thể bức bách
Thiếu Lâm tự không dám động thủ.
Nhìn thấy Tô Tín đến đây, Tề Phi Dương gật đầu với Tô Tín xem như chào hỏi.
Người cuối cùng của quân đội là cường giả Dương Thần Cảnh, gương mặt lạnh lùng, thân thể cao lớn, hắn đứng tại chỗ như tượng đá, bốn chữ bất động như núi có thể thuyết minh khí thế trên người hắn.
Một trong ba đại tướng quân của quân đội Đại Chu, Thần Uy Đại tướng quân Lâm Tông Việt, cũng là cường giả Dương Thần Cảnh.
Quân đội ngoài sáng có thế lực còn mạnh hơn Lục Phiến Môn rất nhiều, tối thiểu quân đội có ba cường giả Dương Thần Cảnh.
Trừ những người này ra, Tô Tín không biết ba vị cường giả Dương Thần Cảnh khác, hai người trong bọn họ mặc mãng bào, toàn thân tỏa ra quý khí, không cần nói cũng biết, hai vị này chính là họ Cơ thuộc hoàng thất, một người còn lại chính là cường giả xuất thân Hoàng Gia Cung Phụng Đường.
Qua một lát, Nhân Hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển được Đường Hiển nâng đỡ ngồi vào ghế rồng.
Tất cả mọi người phía dưới cung kính nói:
- Tham kiến bệ hạ.
Cơ Hạo Điển ho khan một tiếng, thản nhiên nói:
- Không cần đa lễ.
Tô Tín quan sát Cơ Hạo Điển, mới không gặp vài tháng nhưng sắc mặt Cơ Hạo Điển đã già nua không ít, sinh cơ trên người đã bắt đầu suy yếu, hiển nhiên ngày giờ của vị bệ hạ này không còn nhiều.
Cơ Hạo Điển nhìn vào Tô Tín, nói:
- Tô Tín, chuyến đi Cửu Trọng Kiếm Các của ngươi rất tốt, không làm Đại Chu
ta mất mặt.
Lúc đầu, chuyến đi Cửu Trọng Kiếm Các bị Thiên đình và Địa phủ che giấu quá sâu, làm cho Đại Chu ta không nhận được tin tức, ngươi một thân một mình ngoài ý muốn tiến vào trong đó, còn có thể thu hoạch nhiều như vậy, lần này ngươi làm không tệ.
Nói rõ chi tiết chuyện xảy ra trong Cửu Trọng Kiếm Các một lần, cho dù bên phía trì kiếm ngũ phái công bố không ít tin tức, nhưng dù sao đều là người khác nói, chúng ta không biết thật giả thế nào.
Tô Tín gật đầu, hắn nói rõ chi tiết sự việc xảy ra trong Cửu Trọng Kiếm Các một lần, đương nhiên trong đó có che giấu một ít việc của hắn, hắn chỉ nói những việc bị người ngoài nhìn thấy, ví dụ như hắn liên thủ với người Thiên đình, Tô Tín không có ý định giấu diếm.
Sau khi Tô Tín nói xong, các cường giả Dương Thần Cảnh ở nơi này dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Tín.
Thân là người triều đình, bọn họ cũng hơi hiểu thực lực của Tô Tín, kẻ này là thế hệ kinh tài tuyệt diễm, lúc vừa tiến vào Hóa Thần Cảnh đã có thể chém giết Dung Thần Cảnh, cho nên không ai nghi ngờ thực lực vô địch cùng giai của hắn.
Bọn họ kinh hãi chính là trình độ to gan Tô Tín, dựa vào thực lực Hóa Thần Cảnh đã dám thiết kế bẫy rập ám toán cường giả Dương Thần Cảnh, loại ý nghĩ này, đổi thành người khác nghĩ cũng không dám nghĩ, bởi vì một khi thất bại, kết cục chính là thân tử đạo tiêu.
Nhưng bọn họ chỉ duy trì kinh hãi một lúc, sau đó bọn họ bị bí mật ẩn chứa trong Cửu Trọng Kiếm Các hấp dẫn.
Nhân Hoàng chưa chết, nghi là phi thăng, còn có bạch ngọc thạch bản từ trên trời rơi xuống, liên quan đến bí mật trường sinh, vẻ mặt một số võ giả có mặt ở nơi đây thay đổi.
Đặc biệt là Cơ Hạo Điển, hắn nghe Tô Tín nói những thây khô kia có thể sống từ thượng cổ đến hiện tại, thậm chí nếu bị đám người Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đánh chết tại chỗ, rất có thể sẽ sống tiếp, nghe tin tức này, đôi mắt Cơ Hạo Điển đỏ bừng.
Đối với vị đế vương hùng tài vĩ lược một tay dựng nên Đại Chu như hắn, hắn hiện tại chỉ có một ý muốn, đó là sống tiếp!
Cơ Hạo Điển lúc này mới bảy mươi mấy tuổi, đối với người bình thường đã là tuổi thất tuần, nhưng đối với đế vương như Cơ Hạo Điển thì nó còn xa mới đủ.
Hắn dùng cả đời đánh nam dẹp bắc dựng nên hoàng triều, kết quả hắn chưa hưởng thụ bao nhiêu thời gian đã phải chết, Cơ Hạo Điển làm sao cam tâm?
Cho nên vừa nghe tin tức trong Cửu Trọng Kiếm Các truyền ra, Cơ Hạo Điển đã động tâm, hắn nhất định phải đạt được phương pháp vĩnh sinh!
Thời điểm Cơ Hạo Điển muốn hỏi Tô Tín việc bạch ngọc thạch bản, Phương Cửu Nguyên lại nói:
Đợi một chút, Tô đại nhân vừa mới nói ngươi dám kết minh với Thiên đình trong Cửu Trọng Kiếm Các, có phải việc này không hợp quy củ không? Chẳng lẽ Tô đại nhân không biết Thiên đình và Địa phủ là tồn tại như thế nào sao?
Thiên đình dã tâm bừng bừng, lúc trước còn muốn nhất thống giang hồ, cuối cùng bị phần đông thế lực giang hồ và hoàng triều liên thủ đánh bại, cuối cùng tổn thương nguyên khí nặng nề.
Người trong Địa phủ cũng không dễ sống chung, chẳng lẽ Tô đại nhân quên sự việc bên ngoài thành Thịnh Kinh hay sao? Lưu Phượng Vũ Lưu đại nhân đã chết trong tay người Địa phủ.
Cho dù Thiên đình hay Địa phủ đều không phải mặt hàng tốt lành gì, Tô đại nhân ngươi lại hợp tác với Thiên đình, chẳng lẽ Tô đại nhân trong Cửu Trọng Kiếm Các đã quên đi thân phận triều đình của mình hay sao?
Vẻ mặt người quân đội đầy quái dị, ngay cả đám người hoàng gia cũng hơi thay
đổi.
Bọn họ biết rõ ý của Phương Cửu Nguyên là gì, hắn đang nhắm vào Tô Tín.
Mặc dù nói hành động của Tô Tín có phần không ổn, nhưng dù sao Tô Tín cũng là người Lục Phiến Môn, Phương Cửu Nguyên ngươi công khai vạch mặt với hắn trước mặt hoàng đế, làm như vậy có ổn không?
Nhìn Thiết Chiến là biết rõ, vẻ mặt hắn hiện tại âm trầm như nước, hiển nhiên đã tức giận tới cực điểm.
Sắc mặt Phương Cửu Nguyên hơi âm trầm, kỳ thật bình thường hắn cũng không muốn làm như vậy, dù sao hành động này đắc tội Thiết gia, hơn nữa còn đắc tội rất lớn.
Chỉ có điều Tô Tín uy hiếp hắn quá lớn, tốc độ phát triển của người trẻ tuổi này lại làm Phương Cửu Nguyên kinh hãi.
Trước kia khi Lưu Phượng Vũ còn sống, trong tình huống Thiết Ngạo không ra mặt nhúng tay vào sự vụ Lục Phiến Môn, ba người bọn họ hợp lực còn có thể chống lại Thiết gia.
Nhưng bây giờ Tô Tín quật khởi, cho dù Tô Tín không có tận lực xơi tái thế lực của bọn họ, những bộ khoái Lục Phiến Môn khác cũng đã nhìn ra manh mối của sự thay đổi địa vị.
Chờ Tô Tín phát triển thêm một thời gian ngắn, không chừng thế lực của bọn họ sẽ bị Thiết gia xơi tái không còn.
Phương Cửu Nguyên không biết Liễu Vô Tiền nghĩ như thế nào, nhưng Phương Cửu Nguyên nhất định phải ra tay chèn ép Tô Tín.
Cho nên sau khi hắn nghe Tô Tín kể chuyện có một ít điểm không ổn liền bắt lấy, hoàn toàn không quan tâm thể diện của Lục Phiến Môn.