Hiện tại quả nhiên là thế, bộ khoái và bộ đầu trong Lục Phiến Môn Ba Thục đạo không có chút kính sợ gì với tổng bộ Lục Phiến Môn.
Cừu Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, nói:
Chớ xem thường hậu bối như vậy, kẻ này không phải nhân vật đơn giản.
Dùng thực lực Thần Cung Cảnh có thể làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hơn nữa uy áp cả Giang Nam đạo, tấn chức đệ nhất Nhân Bảng.
Hiện tại còn chưa tới ba mươi tuổi đã tấn chức Hóa Thần, loại nhân vật này là phế vật, như vậy chúng ta là cái gì?
Mắt thấy vỗ mông ngựa vỗ nhằm đùi ngựa, Trần Cửu Nguyên xấu hổ, những phó tổng bộ đầu có quan hệ cạnh tranh với hắn đang âm thầm cười trộm.
Lúc này Cừu Bách Xuyên lại nói tiếp:
Không khinh thường Tô Tín là một việc, nhưng chúng ta cũng không cần phải sợ hắn, Cừu Bách Xuyên ta làm chủ Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, về sau vẫn là ta Cừu Bách Xuyên ta làm chủ!
Trần Cửu Nguyên vội vàng lấy lòng:
Đại nhân nói đúng, Ba Thục đạo là của chúng ta, không tới phiên người khác tới khoa tay múa chân.
Vào lúc này vài tên bộ khoái phụ trách nghênh đón Tô Tín quay trở lại, Cừu
Bách Xuyên lập tức cau mày nói:
Người đâu? Không phải bảo các ngươi đi nghênh đón Tô Tín sao? Tại sao chỉ có các ngươi trở lại?
Lúc này vài tên bộ khoái nói lại những lời của Tô Tín vừa rồi, mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết Tô Tín có ý gì.
Chẳng lẽ Tô Tín sợ không dám tới Lục Phiến Môn Ba Thục đạo?
Tuy suy nghĩ như thế lại không đúng, dựa theo lời của Cừu Bách Xuyên, Tô Tín cũng không phải là nhân vật đơn giản, hắn đã dám đến Ba Thục đạo đoạt quyền, làm sao có thể không thấy mặt mũi đã lựa chọn lùi bước.
Tất cả mọi người còn không rõ ràng cho lắm, Cừu Bách Xuyên cũng không hiểu, việc này làm nội tâm hắn cảm thấy không vui.
Hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, ưa thích nắm giữ tất cả mọi việc trong tay của mình.
Kết quả hiện tại Tô Tín ra bài không theo lẽ thường, chuyện thứ nhất là thoát ly hắn khống chế, làm cho tất cả kế hoạch sau đó của Cừu Bách Xuyên thất bại, hắn có cảm giác bị đè nén.
Sau đó Cừu Bách Xuyên liền hừ lạnh nói:
- Bảo người các châu phủ khác nhìn kỹ hắn cho ta, xem hắn muốn làm cái gì.
Dù sao Cừu Bách Xuyên có lòng tin vào mình, hắn tin tưởng Tô Tín muốn chơi tiểu hoa chiêu gì đó, Cừu Bách Xuyên hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, dùng bất biến ứng vạn biến là được.
Vào lúc này Tô Tín vẫn trên đường đi tới Lê Dương phủ tại Ba Thục đạo.
Lần này hắn cố ý tránh né tổng bộ Lục Phiến Môn Ba Thục đạo.
Hắn hiểu lý lịch của Cừu Bách Xuyên, trước kia hắn là huynh đệ kế nghĩa của
Lưu Phượng Vũ.
Ngày xưa Lưu Phượng Vũ xuất thân đạo phỉ, chính là đại đương gia tập đoàn đạo phỉ lớn nhất Ngô Đồng Sơn.
Thời điểm Ngô Đồng Sơn mạnh nhất cũng dám tranh phong với đại trại Thái Hành sơn trại đệ nhất thiên hạ.
Chỉ có điều về sau Ngô Đồng Sơn bị Thái Hành sơn trại ép tới mức không ngẩng đầu lên được, thậm chí Lưu Phượng Vũ suýt bị cao thủ Thái Hành sơn trại chém giết tại chỗ, bất đắc dĩ mới gia nhập Lục Phiến Môn bảo vệ tánh mạng.
Tuy Cừu Bách Xuyên xuất thân tán tu, nhưng hắn lúc trước được lão trại chủ Ngô Đồng Sơn tự mình mời gia nhập Ngô Đồng Sơn, cuối cùng Cừu Bách Xuyên cự tuyệt, lúc trước hắn vừa mới tấn chức Hóa Thần, còn chưa kết bái với đại đương gia Lưu Phượng Vũ.
Một người có thể được lão trại chủ Ngô Đồng Sơn nhìn trúng và mời gia nhập không phải kẻ đơn giản, huống chi Cừu Bách Xuyên còn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, uy vọng của hắn còn lớn hơn Tô Tín tại Giang Nam đạo.
Đối mặt kẻ như thế, Tô Tín muốn ở trước mặt hắn đùa nghịch tiểu tâm cơ chỉ tự rước lấy nhục mà thôi, cho nên Tô Tín liền đi lối tắt, hắn ra tay từ địa phương khác, trực tiếp công phá Lục Phiến Môn Ba Thục đạo từ bên ngoài.
Tô Tín muốn đi Lê Dương phủ là vì nơi này là đất phong của một vương tử Đại Chu, Thục vương Cơ Ngôn Tú.
Nhi tử nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển có mười mấy đứa con, tên giống như nữ nhân của Cơ Ngôn Tú không chỉ một người, cho nên mới bị sớm đuổi tới đất phong.
Những hoàng tử Đại Chu vương triều có tư cách kế thừa ngôi vị đều có thế lực âm thầm ủng hộ sau lưng.
Tuy bọn họ cũng có đất phong nhưng vẫn ở lại thành Thịnh Kinh không đi, chỉ có những hoàng tử không có thực lực tranh đoạt mới có thể bị sớm đuổi tới đất phong.
Mẫu thân Thục vương Cơ Ngôn Tú xuất thân bình thường, hắn chỉ là người bình thường trong các hoàng tử.
Thiên phú võ đạo không xuất chúng, không so được với Thái vương Cơ Ngôn Thành hai mươi tuổi tấn chức Thần Cung Cảnh.
Tâm cơ thủ đoạn cũng không cao minh, không sánh bằng Sở vương Cơ Ngôn Hạo chưa đầy mười tuổi liền tính toán huynh trưởng ruột thịt cùng mẫu thân sinh ra thân bại danh liệt.
Cho nên lúc hắn mười tám tuổi vừa mới trưởng thành đã bị đuổi tới đất phong tại Ba Thục đạo, rời xa trung tâm quyền lực thành Thịnh Kinh.
Mà mấu chốt giúp Tô Tín phá cục lần này nằm trên người Thục vương Cơ Ngôn Tú.