Kỳ thật chuyện này cũng bình thường, cũng không phải Thiết Ngạo thiên vị Tô Tín, mà là Thiết Ngạo suy nghĩ chuyện này theo góc độ có lợi nhất cho Lục Phiến Môn.
Hiện tại ba người Phương Cửu Nguyên đang trấn áp các thế lực võ lâm các nơi, căn bản không thoát thân ra được.
Nếu thời điểm này triệu tập bọn họ tới thành Thịnh Kinh nghị sự, đây là việc chậm trễ thời gian.
Huống chi dùng thực lực Tô Tín, cộng thêm Giang Hoài đạo gần Giang Nam đạo như vậy, cũng thuận tiện Tô Tín điều động lực lượng, cho nên sự vụ Giang Hoài đạo cũng do Tô Tín quản lý.
Về phần sau đó, vị tró tổng bộ đầu Giang Hoài đạo cũng do Tô Tín bổ nhiệm, không tới phiên kẻ khác nhúng tay vào.
Đương nhiên Tô Tín sẽ không bỏ qua chuyện có lợi như vậy, cho nên sau khi bàn giao đơn giản với bên phía Lý Phôi, Tô Tín không có liên hóa thiên hỏa tinh hoa, mà là trực tiếp tiến về trước tổng bộ Giang Hoài đạo, chuẩn bị triệt để chỉnh hợp lực lượng Giang Hoài đạo sau đó mới yên tâm bế quan.
Trong Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo hiện tại rất rối loạn, những phó tổng bộ đầu Hóa Thần Cảnh lúc này vô cùng lo lắng, hiển nhiên không biết nên xử lý chuyện này thế nào.
Vũ Nguyên Xuân tọa trấn Giang Hoài đạo thời gian dài như vậy, huống chi thủ
đoạn của hắn không kém, cho nên Vũ Nguyên Xuân có uy vọng tại Giang Hoài đạo giống như Tô Tín tại Giang Nam đạo.
Cho nên võ giả nơi này chỉ có hai loại, một loại là tâm phúc của Vũ Nguyên Xuân, một loại khác chính là tâm phúc trong tâm phúc.
Những người này đều là võ giả Hóa Thần Cảnh, Tô Tín đã từng xem qua trong tư liệu lúc trước nhưng lại không để ý.
Không phải hắn khinh thường những võ giả này, nếu Lý Phôi ra tay, dùng lực lượng của hắn lấy một địch mười cũng dễ dàng, đối với võ giả tầm thường, kỳ thật Lý Phôi hiện tại đã đạt tới cực hạn của võ giả cùng giai.
Vào lúc này đám võ giả không được Tô Tín đặt vào trong mắt lại rối như đay
rối.
Đối với bọn họ, bản thân Vũ Nguyên Xuân chính là người bọn họ thần phục, bất kể là tâm phúc hay tâm phúc trong tâm phúc, tối thiểu Vũ Nguyên Xuân đối đãi với bọn họ không tệ.
Nhưng vấn đề hiện tại Vũ Nguyên Xuân đã chết, bọn họ tự nhiên phải suy nghĩ vì người sống, chuyện kế tiếp bọn họ nên làm là gì?
Vũ Nguyên Xuân vừa chết, bọn họ giống như con ruồi không đầu bay loạn, không biết những thứ này, cho dù thật sự có người cảm thấy hứng thú với vị trí tổng bộ đầu, như vậy cũng cần tổng bộ Lục Phiến Môn phê duyệt thông qua mới được, bọn họ có tranh giành ở đây cũng vô dụng.
Hơn nữa trọng yếu nhất bọn họ không biết nên dùng thái độ gì đối mặt với Tô
Tín.
Trước kia thời điểm Vũ Nguyên Xuân đối địch với Tô Tín, bọn họ cũng mặc kệ Tô Tín có phải tứ đại thần bộ, dù sao bọn họ chỉ cần đi theo Vũ Nguyên Xuân lăn lộn là được rồi.
Hơn nữa hiện tại Vũ Nguyên Xuân đã chết, bọn họ còn phải bán mạng vì Vũ
Nguyên Xuân sao?
Vũ Nguyên Xuân cũng đã chết, nếu bọn họ lại đi ra châm ngòi Tô Tín, như vậy có phải kết cục giống như Đan Hỏa Kiếm Các Ninh gia, bị chém giết tại chỗ?
Đám người này có lòng cảnh giác mạnh với Tô Tín, cho nên thi thể Vũ Nguyên Xuân vừa được mang trở về, bọn họ đã nghiên cứu kỹ một phen, muốn tìm ra dấu vết trên đó.
Người ngoài rất không tin tưởng lý do thoái thác của Tô Tín, nhưng bọn họ lại bởi vì thù hận giữa Vũ Nguyên Xuân và Tô Tín lúc trước nên sinh lòng hoài nghi, đại nhân của bọn họ thật bị thánh nữ Bạch Liên giáo giết sao?
Bạch Linh cho dù mạnh hơn nữa cũng khôn g thể vượt cấp chém giết Vũ Nguyên Xuân, cho dù có thêm Thanh Liên sứ không rõ sâu cạn cũng không có khả năng.
Cho nên khả năng lớn nhất chính là việc này do Tô Tín chủ đạo, hắn muốn triệt để đánh chết Vũ Nguyên Xuân, cho nên mới liên thủ với yêu nhân Bạch Liên giáo đánh chết Vũ Nguyên Xuân.
Chỉ có điều đây chỉ là suy đoán của bọn họ mà thôi, nhưng không hạn chế tiếp cận chân tướng của sự việc, nhưng bọn họ không có chứng cớ, cũng không thể tìm ra dấu vết gì trên thi thể của Vũ Nguyên Xuân.
Vũ Nguyên Xuân thật sự bị công pháp Bạch Liên giáo đánh chết, cho nên bọn họ chỉ có thể bỏ qua vấn đề này.
Kết quả hiện tại truyền tới tin tức Tô Tín toàn quyền phụ trách sự vụ Giang Hoài đạo, mọi người nơi này sợ hãi.
Một võ giả Hóa Thần Cảnh trong đó thở dài nói:
Các vị, chúng ta thảm rồi, trước kia chúng ta đi theo Vũ đại nhân chửi bới Tô Tín không ít, hiện tại hắn tạm thời phụ trách sự vụ Giang Nam đạo, chúng ta sẽ thành cái dạng gì?
Hắn là lão nhân Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo, phó tổng bộ đầu Khương Triêu Dương.
Tuy hắn là phó tổng bộ đầu tư lịch cao nhất Giang Hoài đạo, nhưng bởi vì uy vọng Vũ Nguyên Xuân trong Giang Hoài đạo không ai bằng, cho nên không có chuyện phó tổng bộ đầu tranh quyền đoạt lợi với tổng bộ đầu, đùa nghịch tiểu tâm tư tồn tại.
Cho nên Vũ Nguyên Xuân và mấy tâm phúc của hắn chết đi, cho tới nay Khương Triêu Dương làm người hiền lành mới lên vị trí quyền tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, không nghĩ tới chuyện này lại xuất hiện.
Sắc khi mọi người nghe lời này, trong mắt sinh ra hào quang kỳ dị.
Trước kia bọn họ vụng trộm chửi bới Tô Tín là bởi vì Vũ Nguyên Xuân có thù với Tô Tín, hiện tại Vũ Nguyên Xuân đã chết, chắc có lẽ Tô Tín không gây khó dễ tiểu nhân vật như bọn họ chứ? Như vậy quá làm phục thân phận tứ đại thần bộ của hắn ah.