Theo như bối phận, Tô gia hiện tại có năm đời, lão tổ Tô gia là đời thứ nhất, chỉ có một mình hắn, Tô Minh Viễn là đời thứ hai có chữ lót là ‘ Minh ’, gần như tất cả là Dung Thần Cảnh.
Đời thứ ba Tô gia có chữ lót là ‘ Trọng ’, phụ thân Tô Tín chính là đời thứ ba, phổ biến đều là Hóa Thần Cảnh.
Đời thứ tư của Tô gia là Tô Tín, chữ lót là ‘ Lâm ’, có chút đã đột phá đến Hóa Thần Cảnh nhưng đại bộ phận là Thần Cung Cảnh.
Đời thứ năm Tô gia là Tô Tử Thần, đại bộ phận cũng chỉ là thanh niên và thiếu niên, cũng không có võ giả Hóa Thần Cảnh.
Dựa theo bối phận, Tô Tử Thần phải gọi Tô Tín là đường thúc, hiện tại Tô Tín còn chưa từng nhận tổ quy tông, gọi như vậy là thích hợp.
Nhưng hắn từ nhỏ lớn lên trong Ninh Viễn Đường, gần như chưa từng tiếp xúc với người bên ngoài, trong khoảng thời gian ngắn hắn không biết xưng hô với Tô Tín thế nào.
Nhìn thấy dáng vẻ Tô Tử Thần như vậy, Tô Tín cười nói:
Ngươi gọi ta là tiền bối là được. Tô Tử Thần vội vàng nói:
Tiền bối, ngươi vừa vào Ninh Viễn Đường, có cần ta chuẩn bị một ít thức ăn
không?
Tô Tín lắc đầu, hắn hỏi:
Ngươi từ nhỏ lớn lên trong Ninh Viễn Đường, có từng nghĩ ra ngoài hay không?
Tô Tử Thần vội vàng gật đầu nói:
Dĩ nhiên muốn!
Vì sao?
Tô Tử Thần do dự, nếu người ngoài Tô gia hỏi thì hắn nhất định không nói, nhưng người nọ là Tô Tín.
Nghe trưởng bối Tô gia nói, phụ thân hắn đã từng chạy ra khỏi Tô gia mấy năm, hắn lại lớn lên ở bên ngoài, lúc này hắn sẽ dẫn theo người Tô gia rời khỏi Ninh Viễn Đường.
Cho nên Tô Tử Thần chỉ do dự một lúc liền nói:
Ta nghe qua những tộc huynh bên ngoài nói, võ giả bên ngoài đặc sắc hơn chúng ta nhiều.
Hơn nữa bên ngoài chỉ cần có thực lực cảnh giới Tiên Thiên đã tính là cao thủ, được người khác tôn kính.
Không giống như trong Ninh Viễn Đường, chúng ta chỉ biết tu luyện, tu luyện và tu luyện, cho dù tu luyện tới Hóa Thần Cảnh cũng sẽ bị gia lão cho đi làm công việc luyện đan hoặc luyện khí mà thôi.
Tô Tử Thần nói đúng, võ giả bên ngoài xem ra, võ giả cảnh giới Tiên Thiên đã tính là cao thủ, võ giả Hóa Thần Cảnh là cao thủ trong cao thủ, là nhân vật võ đạo tông sư.
Xem dáng vẻ Tô Tử Thần, hiển nhiên đã bất mãn với Tô gia từ lâu.
Đúng, ta có thể đi bên ngoài xem một chút không? Tô Tín đột nhiên hỏi.
Tô Tử Thần gật đầu nói:
Đương nhiên có thể, có nhiều nơi là cấm địa Tô gia, chỉ có đệ tử dòng chính mới có thể vào.
Tô Tín gật gật đầu, Tô Tử Thần liền dẫn Tô Tín đi dạo trong Ninh Viễn Đường.
Diện tích Ninh Viễn Đường cũng không lớn, nhiều nhất chỉ lớn bằng phường thị trong tiểu châu phủ mà thôi.
Phường thị tiểu châu phủ có thể chứa mấy vạn người là không tệ, nhưng vấn đề là những địa phương này không có khả năng đều dùng cho người ở, còn cần có nơi trồng thức ăn, thảo dược, nếu không ăn cái gì? Tu luyện dùng cái gì?
Cho nên bởi như vậy, cả Ninh Viễn Đường có phần không đủ dùng.
Tô Tử Thần chỉ vào cung điện thanh đồng lớn trước mặt và nói:
Đó là Tàng Kinh Các Tô gia, cũng là một trong các cấm địa Tô gia, chỉ có huyết mạch dòng chính có thể tiến vào trong đó.
Tàng Kinh Các Ninh Viễn Đường Tô gia có thể nói là nơi trọng yếu nhất sau huyết mạch của Tô gia bọn họ.
Lúc Tô gia ẩn cư thời thượng cổ, trong Tàng Kinh Các của bọn họ có vô số công pháp thượng cổ cường đại, ngay cả Tô Tín cũng phải động tâm.
Các ngươi đều là đệ tử Tô gia, tuy là chi thứ, nhưng tại sao không thể tiến vào Tàng Kinh Các, sở học công pháp của các ngươi tới từ đâu?
Tô Tín hỏi.
Tô Tử Thần nói:
Chỉ có đệ tử dòng chính mới có tư cách vào Tàng Kinh Các chọn lựa công pháp, công pháp tu luyện của chúng ta đều là gia lão lựa chọn xong mới giao cho chúng ta, chúng ta căn bản cũng không có quyền lựa chọn.
Nghe được Tô Tử Thần nói như vậy Tô Tín lập tức cau mày, phân chia dòng chính và chi thứ trong Tô gia còn nghiêm trọng hơn hắn suy nghĩ.
Công pháp võ đạo là thứ cực kỳ trọng yếu của võ giả, chính mình cần công pháp gì cũng chỉ có mình biết.
Kết quả những đệ tử chi thứ thậm chí không có quyền tự quyết việc này, dòng chính Tô gia đã làm quá phận.
Vào lúc này có một giọng nói lạnh lùng vang lên:
Tô Tử Thần! Ai bảo ngươi tới nơi này? Tàng Kinh Các là nơi ngươi có tư cách tới sao? Đồ không có quy củ!
Tô Tín nhìn sang, một thanh niên Tô gia tuổi không khác gì Tô Tử Thần lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, trên mặt còn mang theo chán ghét.
Tô Tử Thần nhìn thấy người trẻ tuổi kia thì sắc mặt tướng lên đỏ bừng, trong mắt có một tia thù hận nhưng lại không tránh được ánh mắt của Tô Tín.