Có lẽ võ giả Hóa Thần Cảnh sau lưng Cơ Ngôn Thành chỉ có bốn, năm người mới đúng, nhưng hiện tại xuất hiện thêm năm người.
Năm người này cách ăn mặc giống như cổ nhân mấy ngàn năm trước, nhưng khí tức trên người lại khủng bố đến cực điểm, làm cho người ta không dám bỏ qua.
Võ giả tầm thường đều đang âm thầm buồn bực Cơ Ngôn Thành tìm những ngoại viện này ở đâu, người nhận ra Ninh Viễn Đường Tô gia lại có vẻ mặt ngưng trọng.
Uy Viễn Đường, Ninh Viễn Đường, Trí Viễn Đường đã lánh đời trên vạn năm, tuy thời khắc bọn họ cường thịnh nhất cũng không thua gì thế lực võ lâm đỉnh cấp, nhưng bởi vì đặc tính lánh đời của bọn họ, cho nên cho dù tông môn giang hồ biết rõ bọn họ tồn tại cũng không quan tâm nhiều tới bọn họ.
Nhưng hiện tại Ninh Viễn Đường lại xuất hiện ở tại đây, tham dự vào tranh đoạt hoàng trữ Đại Chu, hiển nhiên đây là tiết tấu muốn tái xuất giang hồ.
Một Ninh Viễn Đường Tô gia tái xuất giang hồ không sao, nhưng vấn đề là hiện tại giang hồ chỉ lớn như thế, cũng chỉ có bao nhiêu tài nguyên tu luyện như vậy, lại có một giành ăn, lợi ích của bọn họ sẽ bị tổn hại.
Những người khác nhìn người Ninh Viễn Đường Tô gia, bọn họ lại không biết Tô gia cũng đang nhìn một người, đó chính là Tô Tín đứng giữa Lục Phiến Môn.
Một tên võ giả Hóa Thần Cảnh không nhịn được truyền âm nói:
Đại ca, các ngươi có cảm giác khí tức quen thuộc trên người Tô Tín hay không? Tại sao không giống đồng tộc Ninh Viễn Đường?
Người lớn tuổi nhất trên người năm tên võ giả Hóa Thần Cảnh cau mày nói:
Chỉ có bề ngoài tốt, Tô gia ta nhiều năm qua thật có chút huyết mạch lưu lạc ra ngoài, trải qua nhiều đời sinh sôi nảy nở, có lẽ đã sớm pha loãng đến mức rất yếu mới đúng, không có khả năng rõ ràng như hắn.
Tên còn lại bỗng nhiên nói:
Có phải huyết mạch của người nọ lúc trước lưu lại hay không? Dùng thiên phú tiềm lực của hắn, cho dù lưu lại huyết mạch với người bình thường cũng sẽ có thiên phú phi phàm.
Ta nghe nói lúc Tô Tín đột phá Hóa Thần Cảnh vẫn chưa tới ba mươi tuổi, nếu không có huyết mạch Ninh Viễn Đường Tô gia chúng ta, hắn là một võ giả xuất thân tán tu làm sao có thể có tốc độ tu luyện nhanh chóng như vậy?
Câm miệng! Chẳng lẽ các ngươi quên lời lão tổ nói sao? Ở bên ngoài không được nhắc tới tên phản đồ kia, hắn và Lâm gia Lâm Uy Viễn, Trương gia Trương Đạo Lăng đều là phản nghịch và là sỉ nhục của ba tộc!
Bị này lớn tuổi võ giả Hóa Thần Cảnh một tiếng quát lớn, mặt khác những người kia cũng tốt giống như nhớ tới cái gì, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Ba tộc lánh đời của bọn họ tuân theo cổ lễ, gia pháp vô cùng nghiêm khắc, cho dù bọn họ là võ giả Hóa Thần Cảnh, một khi làm sai chuyện gì cũng sẽ bị gia pháp trừng phạt, đời này bọn họ không nếm thử tư vị đó lần nào.
Võ giả Hóa Thần Cảnh tương đối lớn trầm giọng nói:
Sẽ có thời gian, sau khi chúng ta tiến vào Côn Luân bí có thể tìm cơ hội dò xét một chút, nếu hắn là huyết mạch người nọ, nghe nói Tô Tín này quật khởi tại Tương Nam, mà người nọ bị gia tộc tìm được tại thành Thịnh Kinh, địa điểm không đúng.
Cảm giác trên người Tô Tín kỳ dị như thế, hoặc chính là huyết mạch của Tô gia chúng ta lưu lại, hoặc là trên người hắn có chí bảo truyền thừa của Tô gia từ thượng cổ, cho nên chúng ta mới có cảm giác quen thuộc như vậy.
Cho dù là loại nào, gia lão ở bên ngoài, chúng ta nên dò xét trong Côn Luân bí cảnh một phen, thật sự không được chúng ta có thể bẩm báo gia lão.
Mấy người khác đều gật gật đầu, một võ giả có huyết mạch Tô gia là chuyện rất trọng yếu, nhưng trước mắt giúp Cơ Ngôn Thành đoạt được vị trí thái tử còn quan trọng hơn, dù sao chuyện này quan hệ đến kế hoạch Ninh Viễn Đường của bọn họ.
Mấy người nhìn chằm chằm, Tô Tín đã cảm giác được, hắn hơi cau mày, hắn có phần nghi hoặc với việc Cơ Ngôn Thành đột nhiên tìm ra mấy người kia.
Hắn dựa dựa bên cạnh, truyền âm hỏi Thiết Vô Tình:
Đám người này có lai lịch gì? Thiết Vô Tình nói:
Là một gia tộc lánh đời, Ninh Viễn Đường Tô gia.
Nói xong, Thiết Vô Tình lại nói lai lịch ba gia tộc lánh đời cho Tô Tín biết.
Không biết Cơ Ngôn Thành đụng phải đại vận gì, không ngờ có thể tìm được Ninh Viễn Đường Tô gia một trong ba gia tộc lánh đời, đây chính là gia tộc đỉnh cấp không kém gì Thất Hùng Hội.
Nghe được Thiết Vô Tình giới thiệu, Tô Tín âm thầm cười lạnh, cái gì gia tộc lánh đời, Tô Tín xem ra chẳng qua là rùa đen rút đầu mà thôi.
Thượng cổ nhất thế hoàng triều ngày xưa bị diệt, cả Trung Nguyên đều lâm vào trong chiến loạn, giang hồ triều đình đánh nhau liên tục, phân liệt thành hơn mười quốc gia.
Bởi vì cái gọi là thời thế tạo anh hùng, có thể đứng vững gót chân trong thời đại
đó đều là thiên kiêu một đời, đáng giá kính ngưỡng.
Cái gọi là ba gia tộc nói dễ nghe là lánh đời, nói không dễ nghe là sợ, sợ gia tộc bị cuốn vào trong chiến loạn không ngừng, cho nên mới lựa chọn lánh đời.
Nhưng vấn đề là võ giả dũng mãnh cấp tiến, chỉ có trong nghịch cảnh mới đi xa hơn.
Ba gia tộc này chủ động lùi bước, tuy sống dài hơn một ít người nhưng không khác gì rùa đen rút đầu.
Hơn nữa co đầu rụt cổ mấy ngàn năm, đến bây giờ hẳn là nơi lánh đời xảy ra vấn đề, làm cho không cách nào co đầu rút cổ được nữa, như vậy bọn họ mới chủ động ra ngoài tìm cơ hội, cũng dễ dung nhập vào giang hồ.
Nhưng Tô Tín không quản chuyện này, chỉ cần Cơ Ngôn Thành không chọc đến Tô Tín, Tô Tín cũng chẳng muốn đi chọc hắn, dù sao xác suất Cơ Ngôn Thành hiện tại có thể leo lên ngôi vị hoàng đế ít tới đáng thương.
Qua nửa canh giờ sau, tất cả có người đăng ký ngọc bài đã hoàn tất, Đường
Hiển kiểm tra không sai liền lớn tiếng nói:
- Côn Luân bí cảnh mở ra!
Hai tên tiểu thái giám cố sức kéo cánh cửa thanh đồng, lúc này ánh sáng cực mạnh truyền ra, đám người Tô Tín lập tức tiến vào trong cánh cửa, ngay sau đó cánh cửa đóng chặt.