Giác Nghiêm nói cũng không phải không có lý, nếu chụp mũ như vậy lên tiểu tông môn cũng không sao, nhưng đối phương chính là Thiếu Lâm tự.
Ngươi không có một lý do đầy đủ, cưỡng ép vu hãm Thiếu Lâm tự, Đường Hiển và Tề Phi Dương muốn thiên vị Tô Tín cũng không thể làm như vậy.
Tô Tín nhìn Huyền Thông và Giác Nghiêm, cười lạnh nói:
Có thể ah, vừa rồi ta nói còn chưa đủ rõ ràng hay sao, nhưng Tà Linh đạo nhân giải thích thế nào?
Các hòa thượng Thiếu Lâm tự nơi này nói không ra lời, bởi vì chuyện này là bọn họ đuối lý.
Loại người như Tà Linh đạo nhân nên bị trấn áp trong Hắc Ngục hoặc là Trấn Ma Tháp cả đời không ra ngoài.
Nhưng bọn họ nhưng bây giờ lại mượn dùng lực lượng Tà Linh đạo nhân và có giao dịch với đối phương, chuyện này làm các đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm tự phê bình kín đáo.
Huyền Thông niệm một câu phật hiệu:
A Di Đà Phật, chuyện là như thế này...
Nhưng hắn chưa nói xong liền bị Tô Tín cắt lời.
Huyền Thông đại sư ngươi không cần nhiều lời, ngươi có biết Tà Linh đạo
nhân phạm bao nhiêu tội lỗi hay không?
Tô Tín cười lạnh nói:
Tà Linh đạo nhân đã từng dịch dung trộm cắp qua tài nguyên tu luyện của Dịch Kiếm Môn, Danh Kiếm Sơn Trang và hơn mười đại tiểu tông môn, thậm chí hắn còn dám động vào đồ vật của Lục Phiến Môn chúng ta.
Lúc bộ khoái Lục Phiến Môn đuổi bắt hắn còn bị hắn giết mười bảy người!
Về sau này Tà Linh đạo nhân lại mai danh ẩn tích lẫn vào trong những tiểu thế gia, làm bẩn trong sạch hơn mười nữ tử, có một lần thậm chí giết hơn ba trăm nhân khẩu tiểu gia tộc bằng thuốc độc!
Ác đồ như thế nên chém giết tại chỗ mới được, Thiếu Lâm tự các ngươi tự xưng là chính đạo võ lâm, chẳng những không tru sát ác đồ này, lại còn cấu kết với hắn.
Hiện tại Lục Phiến Môn ta muốn bắt hắn, Thiếu Lâm tự các ngươi lại ra tay ngăn cản, ta thật sự muốn hỏi một câu, rốt cuộc Thiếu Lâm tự các ngươi có mục đích gì!
Tô Tín nói mỗi câu đều làm sắc mặt hòa thượng Thiếu Lâm tự tái nhợt.
Bọn họ bình thường đều khổ tu trong chùa, luận công phu mồm mép làm sao địch nổi Tô Tín.
Nhưng bọn họ biết rõ Tô Tín người này từ khi đặt chân giang hồ đã giết người đầy đường, Tà Linh đạo nhân chỉ giết vài trăm người, Tô Tín ngươi đã mấy vạn, song phương căn bản không cùng cấp bậc.
Nhưng vấn đề là Tô Tín đang đánh cờ hiệu triều đình, hành vi của Tà Linh đạo nhân thật sự làm người ta chán ghét, thậm chí bọn họ không tìm thấy cơ hội phản bác.
Sắc mặt Huyền Thông trướng lên đỏ bừng, uy áp cường đại ẩn ẩn xuất hiện
nhưng Đường Hiển và Tề Phi Dương tiến lên một bước áp chế khí thế của Huyền Thông trở về.
Trong võ giả Dung Thần Cảnh của Thiếu Lâm tự, thủ toạn Bát Nhã đường như hắn phụ trách đối ngoại, cho nên thực lực cũng không mạnh như thủ tọa Giảng Kinh đường, thậm chí gần với phương trượng.
Hắn không nhất định địch nổi một Đường Hiển, càng không cần phải nói Tề Phi Dương.
Phật cũng có lửa giận, cho dù với tu vi phật hiệu của Huyền Thông cũng không thể áp chế sinh ra sát cơ với Tô Tín, nhưng hắn hiện tại chỉ có thể chịu đựng.
Những năm qua đệ tử Thiếu Lâm tự đều cho rằng Thiếu Lâm tự là đệ nhất phật tông, thủ lĩnh võ lâm, gặp gỡ những ác tặc hung đồ cũng chỉ quản đuổi tận giết tuyệt, từ đó đạt được người võ lâm tán thành.
Nhưng bọn họ lại không biết những việc này đều dựa vào thực lực làm căn cơ.
Ngay cả là Thiếu Lâm tự, vì bảo trụ vị trí hiện tại đã phải lục đục với người giang hồ, đi tranh đấu, thậm chí đi làm một ít chuyện duy tâm.
Giống như chuyện Tà Linh đạo nhân, Huyền Thông biết rất rõ hắn tội đáng chết vạn lần, nhưng vì lợi ích Thiếu Lâm tự, vì đại kế Thiếu Lâm tự, cũng chỉ có thể hợp tác với hắn, thậm chí thả hắn ra.
Hắn không nói ra chuyện này, các đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm tự không biết, dù sao đệ tử thiếu lâm Thiếu Lâm tự tâm trí không kiên, nếu biết rõ những chuyện âm u này, khó tránh khỏi sẽ hoài nghi phật hiệu mình tu luyện.
Cho nên vì đại kế Thiếu Lâm tự, Huyền Thông áp chế lửa giận, lạnh lùng nói:
Tô Tín, lúc này Thiếu Lâm tự ta nguyện ý nhượng bộ, nói đi, ngươi nghĩ muốn cái gì mới bằng lòng rút đi?
Tô Tín cười lắc lắc đầu nói:
Thật có lỗi Huyền Thông đại sư, ngươi đang công nhiên hối lộ bổn quan, bởi vì cái gọi là ăn lộc vua phải làm việc cho vua, Tô Tín ta cầm bổng lộc Đại Chu, hiện tại nhìn thấy tội phạm truy nã quan trọng của Đại Chu ở trước mặt, ta làm sao có thể bỏ mặc không quan tâm?
Cho nên ta muốn rất đơn giản, ác đồ gian tà như Tà Linh đạo nhân phải bị tru sát tại chỗ.
Vừa dứt lời, Tô Tín lại bỗng nhiên ra tay, hư không ngưng kiếm chém về phía Tà Linh đạo nhân!
Huyền Thông lập tức kinh sợ không thôi, hắn cũng không nghĩ tới Tô Tín thật lớn mật như vậy, cũng dám ra tay giết người trước mặt hắn.
Tà Linh đạo nhân rất trọng yếu trong kế hoạch của Thiếu Lâm tự, cho nên hắn không thể nhìn đối phương bị giết.
Song chưởng của Huyền Thông biến thành đỏ thẫm, hắn đánh ra một chưởng, lúc này phật quang phổ chiếu, uy áp vô tận hiển hiện, cả khách sạn như chìm xuống vài thước.
Thân là thủ tọa Bát Nhã đường, Huyền Thông am hiểu nhất đương nhiên chính là Bàn Nhược Chưởng trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự.
Hơn nữa hắn có danh hiệu ‘ Bàn Nhược Tôn Giả ’, hắn tu hành môn chưởng pháp này tới mức xuất thần nhập hòa.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
www.dtv-ebook.com