Lúc này đám người Hắc Liên Thánh Sứ muốn mở miệng mắng chửi người, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế làm quá tuyệt.
Đoạt không liền lật bàn, người Thiên đình hoàn toàn không thèm quan tâm hậu quả kế tiếp.
Lúc này bọn họ không cần nói nhảm, lực lượng kiếm trủng bộc phát, một ít võ giả Hóa Thần Cảnh ở gần biên giới đã bị chém giết.
Kiếm trủng phân liệt thành vô số khối, mỗi một khối đều là một tiểu không gian.
Trường kiếm ở biên giới không gian cũng đã bị lực lượng chôn vùi dưới tro tàn, cũng chỉ có những không gian ở trên mới có thể bảo tồn.
Cho nên muốn tốt trường kiếm trong kiếm trủng, tất cả mọi người liên tục nhảy vào trong kiếm trủng, một phương diện có thể tránh uy năng trận pháp chém giết, một phương diện lại có thể đoạn được trường kiếm.
Lúc này mọi người đã phân cắt xong, rất ít võ giả cùng thế lực bị phân tới các nơi giống nhau, bởi vì vừa rồi tất cả mọi người hỗn chiến, đại bộ phận đều là hai người đối địch bị ném vào một chỗ.
Việc này cũng đúng như lời Bắc Cực Tử Vi Đại Đế nói, tất cả mọi người bằng tài năng, có thể cướp được bao nhiêu chính là bao nhiêu.
Vừa rồi Tô Tín chém giết với Bạch Linh, cho nên hắn tự nhiên cũng bị đưa vào
không gian nghiền nát giống Bạch Linh.
Phật quang quanh người Bạch Linh bắt đầu khởi động, nàng không thèm quan tâm với trường kiếm chung quanh, hiện tại nàng muốn làm một việc đó chính là đoạt Thanh Liên chủng trở về.
Vào lúc này Tô Tín lại nói:
Thánh nữ điện hạ, tiếp tục đánh nữa có ý nghĩa sao? Buông tha đi, không sử dụng thủ đoạn cuối cùng của ngươi, ngươi không thể đoạt lại Thanh Liên chủng, nhưng ngươi vì một Thanh Liên chủng dốc sức liều mạng với ta, đáng giá sao?
Sắc mặt Bạch Linh lộ ra vẻ nguy hiểm:
Không nên hỏi một tên điên có đáng giá hay không, chẳng lẽ ngươi không biết điểm này hay sao?
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười như trong lòng không cười, nói:
Tên điên? Bình thường kẻ xưng hô chính mình là tên điên đều không phải tên điên, thánh nữ điện hạ, ngươi thật sự hỉ nộ vô thường như vẻ ngoài hay sao?
Bỗng nhiên Bạch Linh im lặng, ngẩng đầu hỏi:
- Ngươi có ý gì?
Tô Tín thản nhiên nói:
Ta có ý gì thánh nữ điện hạ ngươi cũng rõ ràng, thánh nữ Bạch Liên giáo, chủ nhân Bạch Liên giáo tương lai, vinh quang vô hạn, trong mắt của ta, tình cảnh thánh nữ điện hạ ngươi trong Bạch Liên giáo rất gian nan đúng không?
Tối thiểu vị Hắc Liên Thánh Sứ kia không tôn kính ngươi chút nào, huống chi ngươi cũng sinh ra sát cơ với Hắc Liên Thánh Sứ, không cần che dấu ý đồ, ta rất mẫn cảm với sát cơ.
Bạch Linh thản nhiên nói:
Cho nên thế nào? Ngươi muốn nói cái gì? Cho dù ta nói ngươi là người Địa phủ nhưngkhông có chứng cớ, ngươi nói ta sinh ra sát cơ với Hắc Liên Thánh Sứ cũng không có chứng cớ.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
Việc này không cần chứng cớ, ta chỉ trình bày sự thật mà thôi, tối thiểu thánh nữ điện hạ ngươi và Hắc Liên Thánh Sứ chẳng khác gì hai người xa lạ, cho dù song phương không phải tử thù nhưng cũng không khác bao nhiêu đâu.
Ví dụ như thân phận Địa phủ của ta, chỉ sợ không phải như cả Bạch Liên giáo cũng biết như lời ngươi nói lần trước, chỉ sợ chỉ một mình ngươi biết đúng không?
Tại sao ngươi cho rằng như vậy?
Tô Tín chỉ vào mình và nói:
Vừa rồi ta đi theo người Thiên đình, nếu Hắc Liên Thánh Sứ cũng biết thân phận ta, hắn nhất định sẽ điểm ra thân phận ta, làm cho Thiên đình hoài nghi ta, cho dù không thể làm ta chém giết với người Thiên đình cũng có thể làm cho Thiên đình sinh nghi, từ đó hai bên không thể liên hợp với nhau.
Dù sao Thiên đình sẽ không sơ sẩy trong địa phương như Cửu Trọng Kiếm Các, cho dù lời này do Bạch Liên giáo nói ra, Thiên đình cũng sẽ quan tâm.
Tô Tín nhìn Bạch Linh thật sâu và nói:
Tuy Tô Tín ta còn kém những cự phách giang hồ uy trấn một phương nhưng cũng được xem là một nhân vật không tầm thường.
Tin tức ta là Địa phủ Sở Giang Vương rất trọng yếu với Bạch Liên giáo mới đúng, kết quả ngươi lại giấu không báo, ngay cả Dương Thần Cảnh Hắc Liên Thánh Sứ cũng không biết, quan hệ giữa ngươi và Bạch Liên giáo còn cần ta nhiều lời hay sao?
Nói đến đây, Tô Tín cũng âm thầm lắc đầu.
Nếu như biết rõ điểm này, lần trước trong kho vũ khí Thông Thiên đảo hắn không lựa chọn giao dịch với Bạch Linh, mà là lựa chọn uy hiếp lẫn nhau.
So với việc giao dịch, Tô Tín cảm thấy cầm chuyện này uy hiếp lẫn nhau hợp tác, như vậy mới càng đáng tin cậy, nhưng lại có thể lựa chọn hợp tác cấp độ sâu hơn, giống như hiện tại.
Tô Tín nhìn thẳng đôi mắt Bạch Linh, trầm giọng nói:
Thánh nữ điện hạ, công bằng đi, triều đình cùng Bạch Liên giáo là tử thù, nhưng ta với ngươi lại không phải tử thù.
Ta sẽ không giao Thanh Liên chủng ra đây, nhưng chúng ta có thể hợp tác, ngươi có thể có được đồ vật càng trân quý hơn so với Thanh Liên chủng.
Cho nên hiện tại quyền lựa chọn nằm trong tay của ngươi, là lựa chọn hợp tác hay vẫn lựa chọn liều sống chết tiếp tục tranh đoạt Thanh Liên chủng với ta, chuyện này do ngươi quyết định.
Nhưng ta có lòng tin với thực lực của mình, người chết tuyệt đối không phải
là ta.